Lục Văn Phi nói :
- Việc gì cơ mật như vậy?
Hồ Văn Chiêu giả nói :
- Thái Hành sơn lúc này đã là chiến vân mật bố, sát cơ mờ mịt, một lần thất toán sai lầm, cả bận đều thua. Phàm việc gì cũng phải nghĩ kỹ.
Lục Văn Phi liếc nhìn lão :
- Sao đại thúc lại phải mạo danh sư phụ?
Hồ Văn Chiêu giả mỉm cười nói :
- Sở dĩ lão hủ mạo danh lệnh sư vì việc bất đắc dĩ. Lão cùng lệnh sư là bạn vong niên thân thiết bao năm, chắc rằng lệnh sư cũng không phiền trách.
Lục Văn Phi nói :
- Điều này vãn bối đã minh bạch. Nếu đại thúc không có thâm giao với gia sư, sao có thể hóa trang cực giống như vậy nhưng lại không có cách bắt chước võ công tuyệt chiêu của bản Môn.
Hồ Văn Chiêu giả không muốn nhắc nhiều đến việc giả mạo nên nói qua chuyện khác :
- Tòa cổ lăng này thực tế không nên khinh suất tiến vào, còn may là hai người gặp được lão hủ nếu không sao rời khỏi tòa cổ lăng này một cách an nhiên như vậy.
Lục Văn Phi giật mình nói :
- Đại thúc nói thế phải chăng đã nhận ra người của Cổ Lăng?
Hồ Văn Chiêu giả lắc đầu nói :
- Lão hủ chỉ là dựa vào một chút sở học Thổ Mộc kiến trúc lần dò thám thính vài nơi cho đến hôm nay vẫn không dám mạo muội tiến vào phúc địa.
Lục Văn Phi nói :
- Người này hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-phong-van/2078036/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.