Thình lình, Tuyết Sơn Mang Tẩu đang ngồi điều tức bật dậy cao giọng :
- Tiểu ca nhi, xin tạm dừng chân, lão phu có vài lời muốn hỏi.
Lục Văn Phi dừng chân nói :
- Tiền bối có điều chi chỉ giáo?
Tuyết Sơn Mang Tẩu cười nhăn nhó có vẻ khó nói :
- Lão muốn hỏi tiểu ca nhi một chuyện.
Văn Phi không phải là người có tâm cơ, tính toán thâm trầm nên mặc dù chẳng mấy gì ưa lão nhưng cũng hỏi :
- Tiền bối muốn hỏi gì?
Tuyết Sơn Mang Tẩu chậm rãi xòe tay, chợt đột ngột như điện xẹt chụp vào cổ tay Văn Phi đồng thời nói :
- Cuối cùng, trong lòng ngươi tính toán điều gì mà theo dõi cha con ta?
Lục Văn Phi không ngờ lão trở mặt, chàng chẳng phòng bị, giật mình kinh ngạc vội vã rút tay về, nhưng không còn kịp nữa.
Tuyết Sơn Mang Tẩu ra tay đắc thủ, lão trầm giọng nói :
- Lão phu là người gì mà ngươi dám theo dõi. Ngươi chỉ là hạng hậu bối sao có thể múa rìu qua mắt thợ?
Văn Phi cảm thấy như có một thanh sắt nguội đè nặng lên tay mình đau đớn, cả người tê dại. Chàng là người hết sức kiên cường, nén đau nói :
- Lão làm vậy là có ý gì?
Tuyết Sơn Mang Tẩu giương cặp mắt trắng nói :
- Nhà ngươi vâng lệnh của ai theo dõi lão phu là muốn gì?
Lục Văn Phi nổi giận :
- Vừa rồi, vài trăm người ở Thái Hành sơn, tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-phong-van/2078014/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.