Nguyễn Nhị vũ lộng thần oai một địch bốn, lão phát giác đại hán đối đầu với Cổ Tự Ngạn chính là thủ lĩnh của bọn này. Lão tự nhủ bắt giặc trước tiên phải bắt tướng! Ý niệm vừa khởi lên lão bèn cao giọng :
- Tự Ngạn, phải thanh toán ngay!
Tự Ngạn không trả lời, đột nhiên lão tung mình lên cao, tà áo đen chụp đến như một áng mây đen bị cuồng phong thổi ập đến và loang loáng trong bóng đen là ánh thép của đôi búa sáng chói hướng địch nhân bổ xuống những chiêu trời giáng. Họ Ngũ liên tục phải tránh liền sáu bảy chiêu không dám khinh địch rồi thuận thế nhảy vọt lên không trung, mồm la lớn :
- Các hạ không hổ danh là Phi Long bát vệ của Kim Gia lâu, bái phục, bái phục!
Rơi mình xuống vững vàng trên mặt đất, Cổ Tự Ngạn không truy kích, lão nhìn chằm chặp vào đối phương, nghiến răng trầm giọng :
- Ngươi đã biết thân phận của lão gia trong Kim Gia lâu?
Thỏng tay cầm vũ khí, gã điềm nhiên nói :
- Các hạ là Cổ Tự Ngạn đúng không?
Cổ Tự Ngạn cười lên ha hả, nói :
- Không sai? Ngươi là ai? Tại sao lại biết danh tánh của lão gia?
Lạnh lùng nhìn thẳng vào mặt Cổ Tự Ngạn, gã đáp :
- Chẳng có gì phải lạ lùng, vừa rồi không phải đồng bọn của các hạ gọi thế sao? Kim Gia lâu trừ ra Cổ Tự Ngạn trong Bát vệ chẳng lẽ còn có một Cổ Tự Ngạn nào khác nữa?
Ngừng một lúc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-long-kiem/2166711/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.