Yến Thiên Y cười nhẹ :
- Ta là Yến Thiên Y, hay không phải, cái đó chẳng quan hệ gì, vì ta nghĩ cái đó không cần phải tranh luận với ngươi. Cái đó, ngươi sẽ biết rõ, trong một sớm một chiều, không lâu lắm đâu. Trong hai chúng ta, kẻ chuốc khổ là ngươi chứ chẳng phải ta, ngươi sẽ thấy ta nói đúng sự thật. Đừng đắc ý vội, Lạc Chí Ngang!
Lạc Chí Ngang “hừ” một tiếng :
- Ngươi dọa ta? Ngươi tưởng ta sợ mà buông tha ngươi à?
Yến Thiên Y lắc đầu :
- Ta không dọa, mà chỉ cảnh cáo ngươi một sự thật. Ngươi làm gì được ta mà nói đến hai tiếng buông tha? Đáng lý chính ngươi nên xin ta thì phải hơn!
Lạc Chí Ngang ngán thật sự, nhưng tin tưởng ở cơ cấu phòng thủ bên ngoài, và quần hùng còn đủ mặt trong phủ, hắn cứng cỏi đáp :
- Cho dù ngươi chấp cánh, cũng chẳng thoát ly khỏi bổn phủ được!
Yến Thiên Y lại lắc đầu :
- Ta không thoát ly. Đuổi ta, ta không đi, đừng nói gì tự ta đi?
Lạc Chí Ngang bĩu môi :
- Đi không thoát rồi nói lỳ phải không?
Yến Thiên Y lạnh lùng nói :
- Ta không đi, là vì ta cần ở lại đây một thời gian nữa. Ta tiếp tục khoác cái lốt Tiểu Lang, để thực hiện ý định của ta trước khi ta vào phủ này. Ý định đó chưa xong thì ta chưa đi, mục đích của ta chưa đạt thành thì ta còn phải lưu lại. Cho ngươi biết, ngoài cái việc dọ thám hành động và mưu đồ bí mật của bọn gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-long-kiem/122865/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.