Yến Thiết Y chợt đổi thần sắc.
Hiện tại, trông chàng như một hung thần. Kha Nãi Hòa nhìn gương mặt lạnh của chàng, bất giác run người lên, buông giọng van cầu :
- Tiểu ca! Tin lão phu đi, không bao giờ lão phu dám...
Yến Thiết Y gạt ngang :
- Sau đó, thế nào?
Kha Nãi Hòa đáp gấp :
- Lão phu làm xong cái việc bị bức phải làm, Hồ Tuân bảo lão phu trở về nhà, hắn không quên cảnh cáo lão phu là tuyệt đối phải giữ kín sự tình, nếu tiết lậu ra, thì hắn sẽ đến tận nơi, hạ sát lão phu. Lão phu đương nhiên là phải tuân theo ý muốn của hắn, giữ nhẹm bí mật, cho đến hôm nay...
Yến Thiết Y lại chận :
- Giản đơn như vậy sao?
Kha Nãi Hòa tiếp :
- Sự thật là thế, tiểu ca! Lão phu không hề bịa nửa câu, một lời...
Yến Thiết Y vừa xoa cằm, vừa gằn từng tiếng :
- Tại hạ chỉ sợ, lão y sư còn quên một cái gì đó, chưa nói ra cho tại hạ nghe.
Kha Nãi Hòa lắc đầu lia lịa :
- Không! Lão phu không quên cái gì hết, lão phu nói tất cả sự tình cho tiểu ca nghe...
Yến Thiết Y lạnh lùng :
- Tại sao Hồ Tuân không giết lão y sư để diệt khẩu?
Kha Nãi Hòa lúng túng, đáp không xuông câu :
- Hắn... hắn... lão phu đã đáp ứng với hắn... là giữ kín miệng, lão phu... thề nặng với hắn... là không hề tiết lộ bí mật...
Yến Thiết Y trầm giọng, chận :
- Hồ Tuân có ngoại hiệu là Phấn Diện Lang Quân, chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-bach-long-kiem/122843/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.