Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ửng hồng, tròng mắt đen như đá quý lóe lên ánh sáng chói lọi, này cũng... Quá nhiều rồi?
"Anh muốn hôn tôi một trăm vạn lần?"
Ưng Tư Lạc không khỏi cảm thấy kì lạ, là vì anh quá lâu chưa nói tiếng Trung nên bị thụt lùi, hay là giao tiếp với cô có chướng ngại? Bọn họ không phải đều nói cùng một chuyện sao?
"Cô... Khoan đã lần, cô nói gì? Cô muốn là cái gì?"
"Hôn... nụ hôn của anh..." Đối mặt với dáng vẻ kích động của anh, cô rất thẹn thùng, thật thẹn thùng nga!
"Hôn chỗ nào?"
Ngón tay của cô nhẹ nhàng điểm một chút ở trên cánh môi hồng nộn.
Ưng Tư Lạc đầu óc mờ mịt, dùng lực lắc đầu, làm cho bản thân trấn định lại, xem ra từ đầu anh đã nghĩ sai rồi, cô không phải là muốn tiền... Nhưng anh vẫn luôn thủ thân như ngọc, vậy làm sao được? Muốn hôn cô một trăm vạn lần! Oh...
"Có thể dùng cái khác thay thế sao?" Anh ẩn nhẫn hỏi.
Thay thế? Là muốn hôn mặt nạ của anh sao? Mắt đẹp giương lên cô lắc đầu:
"Không được."
Anh xanh mặt, đứng lên, định đi đến trước cửa sổ, đối mặt với đêm đen dằng dặc bên ngoài, ở bên cửa sổ mơ hồ có thể nghe âm nhạc phát ra từ lầu dưới, lúc này tim của anh cũng đã điều hòa trở lại, nguyên tắc trước đây đều bị làm rối loạn, đều do anh bình thường quá nuông chiều em gái, hiện tại tự nhận ác quả, phải trả giá đắt vì mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-ba-tuoc-vui-ve/3259838/chuong-3-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.