“Ôm hắn lại đây.” Hồng ngoắc ngoắc ngón tay.
Phụng Lê đem người đang được mình ôm nâng cao lên, trong nháy mắt tiếp xúc đến làn da ấm áp, trong lòng Hồng đã có đáp án, là đồng loại của hai người mà hắn đã gặp được.
Hồng thu tay về, quay lại trên ghế, khép hờ hai mắt, “…..Khánh Âm, ngươi, đã chuẩn bị tốt chưa?” Ngươi hẳn cũng biết ta với Tê như nước với lửa, ta sẽ không thể giữ ngươi lại.”
“…….” Khánh Âm ngẩng đầu lên, cho dù Hồng căn bản không thèm nhìn hắn, “Ta là dược sư.”
“A.” Hồng cười nhẹ một tiếng, “Vậy thì sao? Ngươi là dược sư của Tê……Giết ngươi rất dễ dàng, nhưng thế rất lãng phí, không bằng thưởng cho thuộc hạ của ta…….”
Khánh Âm cụp mắt xuống, hàng lông mi dày đổ bóng lên mặt hắn.
“Bíp bíp!” Tiếng báo động chói tai giống như châm chọc vang lên trong đại sảnh của Hồng.
Hồng nắm chặt tay lại thành quyền, đứng lên mở ra thiết bị theo dõi, hình ảnh các hang động được hiển thị trên một mặt tường lớn, sau khi nhìn qua từng cái, Hồng liền tập trung vào một hình ảnh
“Chủ nhân.”
Phụng Lê vừa mới mở miệng đã bị Hồng chặn lại, “Không cần.” Sau đó nhấn nút truyền tin, tuyên bố rõ ràng, “Trừ bỏ các bảo vệ ở tầng ngoài cùng, những người còn lại toàn bộ về phòng trung tâm tập hợp.”
Ồn ào một phen khiến Lâm Lẫm yếu ớt tỉnh lại, phát hiện chính mình đang bị ôm, liền sốt ruột muốn được thả xuống.
Hồng gật gật đầu, đôi mắt hẹp dài của Phụng Lê ánh ra những tia lạnh lẽo như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-xam-tap/31343/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.