Trấn Quốc Phủ
Dựa theo ký ức mà tìm về phòng của mình, tuy Tiếu Thiên không luyện võ nhưng dù gì hắn cũng là con trai của gia chủ nên phòng của hắn nằm ở biệt viện của mẹ hắn.
Vừa về đến cửa sân đã trong thấy một phụ nhân đang ngồi bên lương đình mà sầu mi khổ kiểm, ngồi ngơ ngát nhìn bầu trời mà lẩm bẩm:” Thiên nhi, con đâu rồi? Về nhà chưa con?”.
Tiếu Thiên là người luyện võ nên giác quan rất tốt đặc biệt được thanh kiếm kỳ lạ tẩy lễ nên giác quan của hắn vượt xa thường nhân, dù đứng khá xa nhưng hắn vẫn nghe rõ Địch Lệ Nhược nói gì. Khi nghe đến đó, khoé mắt không nhịn được mà rưng rưng, tuy là 1 con người cứng cỏi nhưng nhiều năm không cảm nhận được tình mẹ, do hắn mồ coi mẹ từ nhỏ. Cha mẹ hắn trong 1 lần đi trộm chó à không nhầm trộm mộ của Pharaoh mà tử vong, nên hắn ở với ông nội, cả nhà hắn từ thằng cha tới thằng con thằng nào cũng thích trộm mộ.
Thấy vậy Tiếu Thiên không nhịn được hô lên:” Mẫu thân”.
Địch Lệ Nhược nghe tiếng hô của Tiếu Thiên thì giật mình nhanh chóng chạy ra, nhìn thấy hắn bà lo lắng nhìn hắn từ trên xuống dưới vừa sờ vừa nói:” Thiên Nhi, con đi đâu mà 2 ngày nay không về thế, có bị ai ức hiếp không. Đi đâu mà quần áo tới tả vậy con, mặt mày làm gì mà như ăn mày vậy?”.
Đối mặt với những câu hỏi chẳng biết đường mà lần của mẫu thân, Tiếu Thiên chỉ biết im lặng và tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-than-de/22169/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.