Hạ Diệp Ân tỉnh dậy thì thấy Lê Huyết Linh đã ngủ thiếp đi từ bao giờ, vết thương trên cánh tay của cô cũng đã được băng bó rất cẩn thận.
Lê Huyết Linh tỉnh dậy hỏi:"tỷ tỉnh rồi à?"
Hạ Diệp Ân khẽ gật đầu :"Ừm"
Lê Huyết Linh lo lắng hỏi:"tỷ có còn cảm thấy đau nữa không?"
Hạ Diệp Ân lắc đầu đáp:"muội yên tâm, ta ổn rồi"
Lê Huyết Linh vui vẻ nói:"vậy chúng ta cùng đi tìm kho báu tiếp thôi"
Hạ Diệp Ân cùng Lê Huyết Linh tiếp tục đi sâu vào trong rừng.
Tại Phong gia, toàn bộ các trưởng lão và Phong chủ đang vô cùng tức giận.
Phong Đường Hải lên tiếng:"chưa tìm thấy con bé sao?"
Phong chủ bất lực lắc đầu nói:"chưa"
Một thuộc hạ chạy vào bẩm báo:"thưa Phong chủ và các trưởng lão, lão già Cổ Lực đã vượt ngục trốn thoát rồi"
Phong chủ gầm lên:"các ngươi là một lũ vô dụng mà"
Kỳ thực Phong gia cũng chẳng quan tâm đến sinh tử của Phong Lãnh Nguyệt mà thay vào đó họ lo lắng rằng bản thân không thể chiếm đoạt được sức mạnh của cô bé.
Trong khu rừng Sát Tình, có hai bóng hình quen thuộc đó không phải ai xa lạ mà là Hạ Diệp Ân và Lê Huyết Linh đang đi sâu vào bên trong của khu rừng.Lê Huyết Linh ngơ ngác hỏi:"có phải chúng ta lạc đường rồi không?"
Hạ Diệp Ân nhìn vào tấm bản đồ lạnh lùng đáp:"điều đó là không thể nào, rõ ràng trong bản đồ chỉ dẫn hướng này mà"
Tấm bản đồ trong tay Hạ Diệp Ân phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-nu-de/3625565/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.