Hiện tại trong lao ngục:
Ông già Võ Thiện nghiêm túc nói:"đó là toàn bộ câu chuyện mà ta muốn kể cho cậu"
Phong Vũ trầm tư hỏi:"ông nói phụ thân tôi là Huyền Thiên vị tướng quân huyền thoại của Ngục Quốc năm xưa à?"
Ông già Võ Thiện gật đầu đáp:"đúng là vậy"
Phong Vũ im lặng không đáp.
Ông già Võ Thiện nói tiếp:"ngươi có rất nhiều nét giống với tướng quân lắm đó"
Phong Vũ khó hiểu nói:"nếu ông là lính của phụ thân tôi thì đáng lẽ phải hy sinh trong trận chiến 15 năm trước rồi mà? sao ông còn sống mà bị Ma Giới nhốt ở đây?"
Ông già Võ Thiện bất lực nói:"năm xưa, chính ta là người đã được phu nhân ra lệnh đưa đứa con mới chào đời của cô ấy và tướng quân về thành an toàn nhưng đến giữa đường thì bị người Ma Giới bao vây. Ta đã phải để nhóc lại trên lưng ngựa mà mở đường máu cho ngựa chạy đi để bảo vệ giọt máu cuối cùng mà tướng quân để lại, do lúc đó chỉ có một mình ta lại phải đánh với rất nhiều người của Ma Giới nên đã bại trận. Ta đã tưởng bản thân đã chết nhưng tỉnh dậy thì thấy đang nằm trong ngục tù đây"
Phong Vũ khó tin hỏi:"sao tôi có thể biết những lời ông nói là thật?"
Ông lão nghe cậu nói liền đứng dậy cởi áo phạm nhân ra, toàn thân ông ấy là những vết thương che kín toàn thân ông lão già ấy.
Ông ấy chỉ tay vào những vết thương lâu năm của mình hét lên:"cậu nhìn đi, những vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-nu-de/2680494/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.