Chương trước
Chương sau
Hạ Diệp Ân buồn bã quỳ bên ngôi mộ của hai người muội muội.

Kiều Ngân Hy thở dài nói:"cô đừng buồn, rồi mọi chuyện cũng sẽ qua thôi"

Hạ Diệp Ân lau nước mắt gật đầu nói:"tôi biết rồi"

Hàng Lão cười nói:"tôi nghe nói gần đây nhóm sơn tặc Uy Hiệp Bang đã hoạt động trở lại"

Hạ Diệp Ân trầm tư nói:"Uy Hiệp Bang sao? cũng đã khá lâu rồi chưa nghe thấy cái tên này"

Kiều Ngân Hy ngơ ngác:"cô biết nhóm sơn tặc này sao?"

Hạ Diệp Ân gật đầu nói:"lúc tôi còn là nữ đế cai quản Tuyệt Thần Giới thì nhóm sơn tặc đó đã trà trộn vào Tuyệt Thần Giới và đã trộm hơn một nửa lương thực và hơn 1000 Thiên Nguyên Bảo. Uy Hiệp Bang chính là kẻ duy nhất có thể thành công trộm đồ của Tuyệt Thần Giới nhưng chúng cũng có một phong cách kỳ lạ đó là chỉ lấy một nửa thôi không lấy nhiều hơn như là chúng để lại đường sống cho nạn nhân bị cướp vậy."



Hàng Lão vuốt râu nói:"thật là phong cách kỳ lạ"

Một tên lính cưỡi ngựa chạy đến hốt hoảng tâu:"thưa nữ đế và các trưởng lão, ở ngoài thành Ma Giới đang bị một nhóm sơn tặc tự xưng là Uy Hiệp Bang tấn công dữ dội, không lâu nữa thành sẽ thất thủ nên mong mọi người kịp thời ngăn cản"

Hạ Diệp Ân lạnh lẽo nói:"về thôi"

Ở ngoài thành Ma Giới đang có cuộc chiến dữ dội, Huỳnh Quang Thế cưỡi ngựa dẫn đầu nhóm sơn tặc tấn công.

Huỳnh Quang Thế hét lên:"giết hết quân binh cản đường, tuyệt đối không làm hại người vô tội"

Tất cả sơn tặc đồng thanh:"giết"

Khí thế của sơn tặc ngày càng lớn hơn, quân binh canh giữ thành Ma Giới không nhiều nhưng lại rất kiên cường nguyện vì Ma Giới mà đổ máu.

Một trận chiến giữa quân binh Ma Giới và sơn tặc mạnh nhất khiến cho chiến trường vô cùng hỗn loạn.

Ở trong khu rừng lớn, nơi tụ tập những kẻ có khuôn mặt tàn ác trên khuôn mặt của chúng đều cs những vết sẹo lớn. Kẻ nào cũng trông rất tàn bạo trên tay người nào cũng có một thanh đao lớn.

Huyễn Hư lên tiếng:"thưa bang chủ, bao giờ chúng ta đi cướp bóc vậy?"



Kiến Văn cười nham hiểm nói:"chúng ta nên chiêu mộ thêm thành viên vào bang hội"

Một giọng nói lạnh lùng vang lên:"thì ra ngươi đang trốn ở đây sao?"

Kiến Văn ngước lên thì thấy là Bảo Thiên đang tựa lưng vào cây, lạnh lùng nhìn hắn.

Kiến Văn cười lớn:"thì ra là bang chủ của Uy Hiệp Bang sao? ngươi đến đây làm gì? không lẽ muốn gia nhập à?"

Bảo Thiên trầm tư nói:"ngươi đã phạm phải điều cấm kị của Uy Hiệp Bang, ta đến để bắt ngươi về xử tội"

Huyễn Hư tức giận nói:"ngươi dám nói với bang chủ ta vậy à?"

Bảo Thiên hừ lạnh nói:"tên bang chủ của ngươi từng là thuộc hạ của ta"

Huyễn Hư biến thành làn khói biến mất, âm thầm tấn công Bảo Thiên nhưng chưa kịp ra tay đã bị Bảo Thiên một kiếm giết chết.

Bảo Thiên lạnh lùng nói:"quá chậm"

Kiến Văn tức giận nói:"các ngươi không phải đối thủ của hắn đâu, lùi lại đi"

Tất cả những thành viên của Kiến Văn biết điều mà lùi lại.

Kiến Văn lạnh lùng nói:"triệu hồi Tử Thanh Đao"

Bỗng nhiên một thanh đao màu đỏ máu hiện ra, Kiến Văn cầm thanh đao lên cười điên loạn.

Bảo Thiên nhíu mày nói:"thanh đao đó thật kỳ quái"

Kiến Văn chĩa kiếm về phía Bảo Thiên lạnh lùng hỏi:"ta cho ngươi một cơ hội cuối, ngươi đồng ý gia nhập bang hội sơn tặc của ta không?"

Bảo Thiên cầm kiếm lên khảng khái nói:"tuyệt đối không bao giờ ta phản bội Uy Hiệp Bang"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.