Đặng Ngọc My ngã gục trong vòng tay của Bảo Thiên.
Bảo Thiên lo lắng nói:" Huỳnh Quang Thế, mau cứu cô ấy"
Huỳnh Quang Thế lắc đầu đáp:"tôi là dược sư chuyên điều chế thuốc để giải độc thôi, cô ấy không bị thương do độc dược gây ra mà là do kẻ khác tấn công. Hơn nữa vết thương của cô ấy bây giờ rất nghiêm trọng, nên tôi cũng không có cách cứu được"
Bảo Thiên ôm chặt Đặng Ngọc My nói:"ta yêu muội rất nhiều làm ơn hãy sống đi"
Đặng Ngọc My cười nói:"ta cũng rất yêu huynh, hãy sống thật tốt cho cả phần của ta nữa nhé"
Lúc Hạ Diệp Ân đến thì nhìn thấy Đặng Ngọc My đang nằm trong vòng tay của Bảo Thiên.
Đặng Ngọc My ngước lên nhìn thấy bóng dáng của Hạ Diệp Ân liền cố gắng đứng dậy tiến về phía Hạ Diệp Ân vì sức lực không đủ nên ngã xuống nhưng Hạ Diệp Ân đã nhanh tay đỡ được cơ thể nhỏ nhắn của Đặng Ngọc My.
Đặng Ngọc My hấp hối nói:"đại tỷ"
Hạ Diệp Ân đáp:"tỷ đây, muội đừng sợ"
Đặng Ngọc My cố gắng nắm chặt tay của Hạ Diệp Ân nói:"tay của...đại tỷ thật ấm"
Hạ Diệp Ân vuốt ve tóc của cô bé nói:"vậy muội phải nắm thật chặt tuyệt đối không được buông tay ra đó"
Đặng Ngọc My cười tươi nói:"tỷ tỷ à, sau khi muội chết...hãy chôn muội bên cạnh hai người tỷ tỷ nhé"
Đặng Ngọc My nói xong liền nhắm mắt, cánh tay của cô bé đang nắm chặt bàn tay của Hạ Diệp Ân cũng rơi xuống.
Bảo Thiên cảm nhận được người con gái mình yêu đã rời xa mình mãi mãi nên gào lên những tiếng xé lòng.
Đôi mắt Hạ Diệp Ân chứa đầy những tia máu tươi.
Trâm Huyền Nhã cười nói:"tôi có chuyện phải giải quyết không đánh với cô nữa"
Trâm Huyền Nhã nói xong liền biến mất.
Tất cả tứ đại thần kiếm và thập nhị thánh nữ tập hợp lại bao vây Hạ Diệp Ân.
Phong Lãnh Nguyệt và Kiều Ngân Hy chạy đến thì vô cùng ngạc nhiên khi tứ đại thần kiếm và thập nhị thánh nữ đang đánh nhau với Hạ Diệp Ân.
Nhưng chỉ một lúc, tất cả tứ đại thần kiếm và thập nhị thánh nữ phải rút lui.
Hạ Diệp Ân lao lên phá hủy hết một nửa Tuyệt Thần Giới mà chẳng có thần đế nào dám cản.
Kiến Văn ở trong bóng tối nhìn thấy được tất cả nên sợ hãi rời đi nhưng Hạ Diệp Ân đã chặn đường chúng.
Kiến Văn biết không thể chạy trốn được nên quyết chiến với Hạ Diệp Ân một trận.
Sau một lúc, tất cả thuộc hạ của Kiến Văn bất tỉnh nằm trên mặt đất còn Kiến Văn thì đang bị Hạ Diệp Ân bóp cổ rồi một tiếng rắc vang lên. Kiến Văn đã hoàn toàn tắt thở, Hạ Diệp Ân nhìn thấy thanh kiếm màu đen trong tay cùa Kiến Văn thì lạnh lùng bước đến dẫm nát thanh kiếm đó.
Hạ Diệp Ân lạnh lùng rời khỏi Tuyệt Thần Giới.
Kiều Ngân Hy, Phong Lãnh Nguyệt và quân binh của Ma Giới cũng rời khỏi Tuyệt Thần Giới.
Tại Ma Giới, Hạ Diệp Ân đi vào phòng.
Hoàng Tiểu Long im lặng bước vào phòng của Hạ Diệp Ân.
Hạ Diệp Ân lạnh lẽo lên tiếng:"kẻ nào dám bước vào phòng của ta"
Hoàng Tiểu Long vô cảm đáp:"là tướng công của ngươi"
Hạ Diệp Ân chạy đến ôm chầm lấy cậu.
Hạ Diệp Ân buồn bã nói:"có phải tôi là người tỷ tỷ vô dụng lắm đúng không?"
Hoàng Tiểu Long lắc đầu đáp:"cô là người tỷ tỷ tuyệt vời nhất, chắc chắn những người muội muội của cô cũng biết điều đó mà"
Hạ Diệp Ân vùi đầu vào người cậu nói:"tướng công có thể đừng bỏ rơi ta được không?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]