Đúng vậy, người thần bí dùng chính cây nỏ này bắn chết côn trùng, nhìn những ký hiệu kỳ lạ trên bề mặt thì biết cây nỏ này nhất định không phải thứ bình thường, người này nhất định là dựa vào sức mạnh thần bí của món vũ khí này mới có thể trở nên mạnh mẽ như vậy!
Điêu Định Quốc trong lòng không thể kìm chế mà tưởng tượng: Nếu như, nếu như món vũ khí này thuộc về mình, có một vũ khí mạnh mẽ như vậy thì đừng nói là một mỹ nữ nho nhỏ như Phỉ Phỉ, cho dù đó là những minh tinh xinh đẹp thì chẳng phải cũng chỉ dễ như trở bàn tay sao!?
Có câu tục ngữ rất đúng, một khi đã máu thì đừng hỏi bố cháu là ai(...),Điêu Định Quốc đã bị dục vọng chi phối mất dũng khí, mà dũng khí lại cổ vũ thêm cho dục vọng, ngay khi Sở Vân Thăng xoay người sắp rời đi, hắn liền rút ra con dao gọt trái cây bên hông, đâm thẳng đến Sở Vân Thăng!
Điêu Định Quốc ra tay quá đột ngột, ai cũng không ngờ được, cậu thiếu niên cũng chỉ kịp nhìn thấy mũi dao lóe qua trước mặt mình, muốn ngăn cản cũng đã không kịp.
Ngay cả Sở Vân Thăng cũng không ngờ rằng lại có một người vong ân bội nghĩa như vậy, bản thân vừa cứu tính mạng họ, vậy mà giờ lại có kẻ lấy oán báo ơn! Cho nên mặc dù hắn đâm chọt Điêu Định Quốc vài câu, nhưng cũng không ngờ là đối phương có thể trực tiếp rút dao đâm mình!
Trong mắt Điêu Định Quốc, cái người thần bí nhìn có vẻ oai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/33407/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.