Tuyết trắng bao trùm lấy mặt đất bao la. Mặt đất bị nhuộm đỏ máu tươi ngày đó giờ đã sớm bị vùi sâu trong băng tuyết, ngẫu nhiên đạp lên tuyết còn có thể dẫm lên một thi thể đóng băng, không biết là nam hay là nữ, là già hay trẻ.
Tại vùng đất trắng xóa tuyết này xuất hiện một thân ảnh màu đen đang đi một mình trong sương mù tuyết, phảng phất như là một hành giả cô độc, khiến cho cái thế giới màu trắng đơn điệu này bỗng nhiên xuất hiện một điểm đen.
Bầu trời bao la tối đen, nhìn không ra cao thấp , cũng không thể phân biệt được Đông Nam Tây Bắc. Từ phương đông xa xôi, một tia sáng quật cường đang cố xuyên thấu trời đen. Nhờ có nó mà toàn bộ thế giới mặt đất, sông núi hồ nước liền lập tức định ra phương vị của bọn nó.
Xa xa, trên sân thượng một tòa nhà bảy tầng từng được một nhà xưởng đầu tư hơn trăm triệu làm kí túc xá cho công nhân ở, giờ xuất hiện ba thân ảnh. Một người trong số đó tay đang cầm kính viễn vọng quân dụng vẫn còn chưa phai vết máu, nhìn quét cả lưu dương mặt đất, cho đến Đông Bắc Trường Giang về cửa biển.
Đột nhiên, một người trong đó kinh nghi một chút, để ống dòm xuống, dùng mắt thường cẩn thận nhìn ra xa thoáng một tý, lại nâng kính viễn vọng lên. Sau khi tìm tòi một lá thì lại kéo xuống chiếc khăn quàng cổ màu trắng trên cổ che khuất mặt, lộ ra một gương mặt cực kỳ tuấn tú. Hắn nhíu mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/2740903/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.