Năng lực chỉ huy lâm thời của Sở Vân Thăng có thể không được, nhưng đầu óc luôn luôn trong tình trạng tác chiến lại chưa bao giờ dừng lại phút giây nào. Khi vừa ngẫm lại, hắn phát hiện ra một lỗ hỏng rất lớn.
Vấn đề là vào đêm thành Liệt Hỏa tập kích, hắn “ngẫu nhiên” bắt gặp trận sinh tử chi chiến đấy.
Với một phương là Ninh Hồi Nhan, một phương là Hứa Tình Thư.
Nếu nói ả là “gian tế” thành Liệt Hỏa, là “con cờ” của Lôi Minh, thì dù thế nào ả cũng là một phần tử của thành Liệt Hỏa, dù thế nào, ả cũng không thể hạ sát thủ với Ninh Hồi Nhan.
Nhưng hôm ấy, trong lúc thành Thôi Tuyết hỗn loạn, Hứa Tình Thư rõ ràng biết rõ thân phận của đối phương, thậm chí chỉ ra đích danh hắn, nhưng Băng tiễn ấy vẫn hòng mong lấy mạng hắn.
Thế là không thông!
Sự hỗn loạn của đêm ấy, Vân Thăng cũng có tham dự. Một người xa lạ như hắn còn có thể thừa thế vào thẳng trung ương đầu não thành Thôi Tuyết. Hứa Tình Thư trong lúc ấy có muốn tha Ninh Hồi Liêu cũng không gì khó khăn. Cuối cùng ả lại phong một mũi tên gần như chí mạng. Thế là vì sao?
Hắn cố gắng hồi tưởng lại tiểu tiết đêm hôm ấy. Hắn nhớ lúc ban đầu Hứa Tình Thư hình như đã “khuyên” tên Ninh Hồi Nhan ấy đầu hàng, và còn nói hắn “bó tay chịu bắt”, nhưng sau khi bị hắn dễ dàng từ chối, Hứa Tình Thư cũng không còn kiên quyết nữa, ả đã phát động công kích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/2740610/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.