Trong số các ngươi nhất định có một người là nội gian đang nói dối. Ta không biết là ai, nhưng giờ thừa nhận vẫn kịp. Hãy suy nghĩ kỹ, đằng sau một câu nói của các người là cả trăm mạng người.”Trương Tử Chiêu đưa tay ra hiệu mọi người không manh động, khó khăn nói tiếp: “Nếu không thừa nhận thì cả hai ngươi đều phải chết! Ta rất xin lỗi, ta biết như thế sẽ oan uổng cho một người anh em tốt. Nhưng ta không thể để tên phản đồ của trại được ung dung tự tại, hắn nhất thiết phải chết cùng!”
“Hãy trói họ lại!” Tử Chiêu tiếp tục hạ lệnh.
“Trương Tử Chiêu! Ngươi..ngươi! Đừng nói chi ta đã cứu ngươi, chỉ riêng việc ta mạo hiểm ra thông báo cho mọi người, mà ngươi nỡ lòng giết ta. Khốn nạn thay cái kẻ không lương tâm!” Tôn Đại Thiên nghe xong lời Tử Chiêu liền nổi cơn lôi đình.
“Chiêu ca, em không phải phản đồ, tên Tôn Đại Thiên mới phải! Sáng hôm qua hắn rời trại, chiều bọn ma quỷ Vu Thành mới đến, làm sao hắn biết được là “thủ không được” nữa? Còn nói trại chủ muốn anh đến Trưởng Gia thôn.” Phù Lập Cạnh vội vàng tiếp: “Đúng rồi, còn mật đạo. Trại chủ nói chỉ có anh và trại chủ biết. Nếu em lừa anh làm sao biết thông tin? Anh giết em không sao, mạng em vốn được anh cứu sống. Nhưng nếu anh tin hắn thì sẽ hại chết tất cả mọi người đấy!”
“Ta sẽ cho bọn ngươi ba phút. Thời gian đến, ta thề trước mặt mọi người: nếu ai tự thừa nhận, ta chỉ cần một cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/2740476/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.