Chương trước
Chương sau
Sở Vân Thăng biết chuyện Phương gia không giấu được bao lâu, với thế lực của Phương gia ở Kim Lăng thành, sớm muộn gì cũng lần ra mình, thà chuẩn bị đề phòng cho sớm.

Tăng Hành Duệ mang đến cho mình 1 tin xấu, sau lưng Phương gia là người mặc áo choàng cổ quái kia, Sở Vân Thăng không viết có thể đấu lại hắn không nữa?

Tuy nhiên Sở Vân Thăng đã nghi ngờ đến một chuyện, từ Hỏa vương Tề Huyên đến thương vương Hàn Lập Khiếu đều được người mặc áo choàng chấm, họ đều là hắc vũ hỏa năng cao cấp!

Đặc biệt là câu nói của Tăng Hành Duệ: “ Những hắc vũ hỏa năng chúng ta chỉ có thể dựa vào người mặc áo choàng mới có thể…” càng chứng tỏ mối quan hệ bí hiểm giữa hắn với hắc vũ hỏa năng.

Chẳng lẽ hắn là một loài trùng tử? Sở Vân Thăng giật mình với giả thiết này, đến nay, chỉ có trùng tử vây quanh Kim Lăng thành là quái vật có nguyên khí thuần hỏa!

Sở Vân Thăng ngồi lên tầng thượng toàn nhà làm việc, nhìn theo cái gò lớn đang ngập trong khói lửa ở bờ Bắc, đột nhiện cảm thấy cái thế giới này ngày càng xa lạ, thế giới ban đầu càng xa hơn.!

Lâu lắm rồi hắn chưa cảm nhận được sự ấm áp của mặt trời, sự chói chang ấm áp của nó. Mỗi lần giật mình tỉnh dậy lúc nửa đêm đều phải kiểm tra xem cổ thư còn không, sau đó mới có thể ngủ lại, chuyện đầu tiên sau khi tỉnh dậy là nghe ngóng động tĩnh trên bờ Bắc chứ không phải đánh răng rửa mặt. sau đó cầm vũ khí lên chiến đấu như người máy vậy. Thế là ngày nào cũng thấy người chết, bị trùng tử cắn chết, chết đói, tự sát, gì cũng có, số người chết cả đời hắn nhìn thấy chỉ là số lẻ trong thế giới này! Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Khi hắn nhìn lại chính mình, cảm giác cũng xa lạ, điều đó khiến linh hồn hắn run rẩy,đáng nhẽ ngày nào cũng ngồi trong văn phòng sang trọng Bắt xe bus đi làm, bận rộn trước màn hình máy tính, thi thoảng trêu đùa vài cô gái đẹp. Nhưng giờ người lúc nào cũng chiến giáp, vũ khí, bùa ngải, thân thủ như kiếm khách, chỉ vì muốn được tiếp tục tồn tại.

Những ngày thế này có lẽ không còn kéo dài, cho đến ngày hắn chết có lẽ cũng không quay về được như trước nữa!

Tiền bối của cổ thư đã nói: Thiên quỹ giải phóng, chẳng qua là quay lại với diện mạo vốn có của nó, nói vậy thế giới trước kia hắn sống chỉ là ảo ảnh mà thôi, cuối cùng cũng phải quay về.

Sống trong thời đại nhiều biến cố này, nửa đầu cuộc đời là cuộc sống dương quang, nửa sau là hắc ám thời đại, mắt thấy sự thay đổi của thế giới, không biết là bất hạnh hay may mắn nữa?

Sở Vân Thăng không biết đáp án, hắn lấy 1 điếu thuốc, muốn châm nhưng lại do dự hồi lâu rồi cất đi, thuốc khong còn nhiều, hắn chưa từng nghĩ mình sẽ cai thuốc, nhưng nghĩ đến một ngày hắn không còn thuốc để hút nữa!

Sư đoàn số 9 luôn yêu cầu thực phẩm, tuy không nhiều nhưng cũng miễn cưỡng được cái dạ dày, Sở Vân Thăng sớm đã không kén thức ăn, cái gì cũng bỏ vô hết!

Thậm chí hắn từng được nếm thịt trùng tử, vì tiết kiệm lương thực, hắn dung bùa ngài trừ độc để xử lí xác côn trùng, rồi chia cho người nhà thứ thịt khó nuốt đó, hắn cũng nhắm mắt mà nuôt!

Cách 3 ngày hắn mới lấy lương thực nầu cháo, và dùng thêm một ít thức ăn hắn dự trữ từ trước, coi như tăng cường!

Mỗi lần như vậy, gia quyến của hắn cười rạng rỡ, lũ trẻ còn ngoác miệng, chầu chực bên ngoài bếp, sau đó bấm đốt ngón tay xem bao nhiêu bữa nữa mới được ăn tiếp.

Đinh Nhạn muốn cho bọn trẻ đi học, chỉ cần thành trì vẫn còn là còn hi vọng cho tương lai, nếu như lâu không học, sợ rằng đến mình là người trái đất chúng cũng quên mất.

Có nhiều người không ủng hộ, họ nghĩ rằng bây giờ đã như thế này, sống chết không biết, có thể chết đói nữa, còn đi học làm gì? Nói như đùa!!!!

Nhưng Đinh Nhạn rât kiên trì, đến mức Sở Vân Thăng cảm thấy cô cố chấp đến đáng sợ, vì sự uy hiếp vũ lực của Đinh Nhạn, mấy người đó mới chịu ngậm miệng, thế là trong nhà lại xuất hiện 1 chuyện khiến người ta kinh ngạc, cô sắp xếp cho bọn trẻ đi học thật.

Bài vở rất đơn giản, chỉ khác trước là những môn không cần thiết thì thôi, ngoài ra là chuyên bé gái 10 tuổi thức tỉnh, tất cả là nhờ bàn tay của Sở Vân Thăng, trước đó ngoài trường hợp là con hổ sinh ra đã có 2 năng lực, mọi người chưa thấy đứa trẻ nào thức tỉnh.

Tối đó, giáo sư Tôn đến xem xét rất lâu, ông kết luận, con người sau 10 tuổi sẽ có khả năng thức tỉnh!

Thế là những tiết học của Đinh Nhạn lại có thêm 1 hạng mục, đó là bố trí võ sĩ hắc ám đến biểu diễn năng lực của mình trước lũ trẻ.

Uuuuuuuuuuu!

Một hồi chuông cảnh báo vang lên đánh thức Sở Vân Thăng, từ trong suy nghĩ, âm thanh đó cũng có nghĩa là trùng tử kéo đến.

Khi hắn chạy đến phòng tuyến phía tây thì đã bắt đầu chém giết rồi!

Nhờ có Trường Giang mà áp lực nơi đây nhỏ hơn rất nhiều so với khu Nam và Khu Đông, mỗi lần chỉ là Thanh Giáp Trùng và hỏa cầu bay qua Trường giang thôi.

Nhưng lần này lại khác!

Xích giáp trùng dường như đang có ý định vượt qua sông!

Chất nhờn màu máu đó như chịu tác động nào đó, kết tủa thành một khối, nhờ sự ngọ nguậy của mấy cái ống mà bị đẩy về phía sông. Xích Giáp trùng đứng hết lên đó, để mấy cái ống đưa chúng đến Kim Lăng thành.

Thậm chí trên mấy cái ống cũng bò đầy Xích Giáp trùng.

Tất cả binh sĩ đều xuất hiện tại trận địa của mình, cố gắng ngăn chặn Xích Giáp trùng từ xa.

Xích Giáp trùng tiến đến phòng tuyến thành từng đàn, đến đúng chỗ được đặt boom trước thì nổ lớn, trước phòng tuyến phía Tây là một biển lửa.

Thế nhưng trùng tử lạ không sợ lửa, ngoài việc nổ boom làm chết bớt trùng tử ra, bọn còn sống lại tiếp tục trồi lên từ đống lửa, hung hăng tiến vào trận địa.

Sở Vân Thăng đã không dùng đến pháo nữa rồi, thuốc sung của Kim Lăng thành ngày càng ít, tình hình căng lắm rồi. Truyện "Hắc Ám Huyết Thời Đại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Hắn đứng trên chỗ cao của phòng tuyến bắn đạn nguyên khí, từng trùng tử bị hắn bắn trúng lui dần xuống, không cần bất kỳ kỹ thuật bắn gì, chỉ cần nhằm ra song thì có đầy trùng tử hứng đạn của hắn, đúng lúc đó, hậu phương có tiếng kêu cứu thảm thiết, có người đan gào tên hắn!

Sở Vân Thăng thấy quen quen liền lui lại để nhìn xem, hắn giật mình, không biết ở đâu ra con quái vật màu tím khổng lồ, vỏ giáp không hề giống Xích Giáp trùng, vẩy cũng to bản hơn, cơ thể to gấp 3, trên đầu có 2 cái xúc tu dài rủ xuống, trên mỗi xúc tu đều có một ngọn lửa cháy rực.

Nó ngọ ngoạy cái xúc tu của mình, hướng về đám đông, những binh sĩ bình thường bị nó thiêu chết, Hắc vũ thì bị dính lửa, ngã ra đất, cố gắng dập mồi lửa trên người.

Quái trùng cứ như ở chỗ không người, hoành hành vô cùng, một đám Hắc vũ liên tực xả Băng năng vào người nó nhưng hoàn toàn không ngăn được.

Bỗng dưng, nó ngẩng đầu, gào thét chói tai, toàn bộ Xích Giáp trùng giống như bị thọc tiết, xông lên mà không cần biết gì, đáp trả tiếng gào vừa rồi!

Giớ phút đó, quái trùng quanh thân bao trùm một ngọn lửa màu tím, giống như ma vương giáng trần, giẫm đạp loài người dưới chân.

Con người bất lực ngăn chặn nó tiến lên! Mọi người sợ hãi lui lại, không ai dám xông lên nữa.!

Sở Vân Thăng nén nỗi sợ xông lến, bắn đạn nguyên khí vào nó tạo ra những chùm nổ như pháo hoa vậy!

Điều đó mao phạm đấng “ hỏa ma vương” vậy, sợi roi xúc tu di chuyển tạo nên những tiếng vun vút trong không khí, rồi giáng thẳng vào người Sở Vân Thăng!

Sở Vân Thăng lập tức khởi động chiến giáp, di chuyển về bên trái để nấp, Thiên Bích Kiếm đã chuyển động trong tay hướng về bên phải nhằm vào xúc tu của quái trùng mà tiến lên!

Thiên bích kiếm hút toàn bộ ánh sang màu lam hình thành từ hỏa ma vương, nhưng điều làm Sở Vân Thăng ngạc nhiên hơn là Thiên Bích Kiếm sắc như vậy mà không chém đứt được xúc tu của quái vật, tí nữa bị nó cuộn vào. Đây là quái vật gì mà còn đáng sợ hơn cả Kim giáp trùng vậy.

Hắn văng tục một câu, vội vàng thu Thiên Bích Kiếm lại, sử dụng kiếm kỹ đàng đàng sát khí xông vào Hoả ma vương! Trận thế do Thập Nhị Đạo kiếm ảnh tạo thành, với sự kiểm soát của Sở Vân Thăng tập trung tấn công vào đầu nó.

Lần này rõ ràng nó đã bị đau, kiếm ảnh Thiên Quân bích dịch hình thành nhờ nguyên khí của Sở Vân Thăng, do vậy uy lực thật khác biệt

Một đường kiếm vút qua, ngọn lửa trên đầu Hỏa ma Vương hạ nhiệt phần nào. Nó thực sự bị chọc giận rồi!

Toàn thân nó phát ra vòng lửa, tạo nên một đường sóng lửa màu tím rồi bắn thằng vào Sở Vân Thăng. Ngọn lửa đó lướt qua, đến mặt đất cũng bị bóc đi một lớp, Sở Vân Thăng không dám đối đầu trực diện, dựa vào chiến năng của chiến giáp, chỉ còn lại một chút tàn ảnh trong ngọn lửa, còn người đã thoát ra, Thiên quân bích dịch thứ 2 đã hình thành.

Thiên quân bích dịch của hắn bây giờ đã vượt qua ranh giới nguyên thể 1 tầng, uy thế của kiếm kỹ ít nhất cũng cao gấp 3 lần của lục đạo kiếm ảnh ban đầu, chứ không phải 2 lần!

Hỏa ma vương bị Sở Vân Thăng gọt đi một phần đầu, thấy nó vẫn không chết, Sở Vân Thăng thấy lo, đây là kiếm kỹ bậc cao rồi, độ tàn sát rất cao, nếu thêm một lần nữa nó vẫn không chết thì phải dùng băng phù thôi!

Đúng lúc hắn chạm đất, xúc tu của quái trùng quấn lấy chân hắn, rồi nhấc bổng hắn lắc lư trong không trung, nó thổi lửa phừng phừng nhằm giết chết Sở Vân Thăng.

Nói chút, con trùng này, sự xuất hiện của nó rất quan trọng, ảnh hưởng đến địa vị của thành Kim Lăng

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.