[IMG]Vừa rồi Sở Vân Thăng khẩn trương cao độ, nên căn bản không nghe rõ câu nói của bạch y nữ nhân kia.
Con quái vật tách đầu đó, tựa hồ cũng đã chịu sự khống chế của nàng, đối mặt với loài người vẫn một mực làm như không thấy.
Lúc nàng và cong quái vật kia bay khỏi, Sở Vân Thăng mới thở dài một hơi, không tính nữ nhân kia, Chi là đầu quái vật đó, Cũng đủ làm hắn cảm thấy áp lực quá lớn, cảm giác này chi có khi đối diện với Hỏa Diêm Huyên Điêu.
Thiên quỹ tuần hoàn, vạn pháp quy chính, tình huống tụa hồ đã càng ngày càng phúc tạp, hai mắt Sở Vân Thăng vẫn như trước chỉ thấy một mảnh đen kịt.
“Ngài là...Sở...Sở tiên sinh?” Chu Đình Vận cẩn thận nói, sợ nhận lầm người.
Mặc dù người mặc áo giáp trước mắt này có chút bất đổng với người kia, áo giáp màu đỏ đậm hơn, kim quang cũng lập lòe, làm cho người ta có cảm giác dị thường ác liệt, nhưng Chu Đình Vận vẫn nhớ rõ những kiện đồ khác, đó chính là kiếm, áo giáp và kiếm này, tựa hổ chi có hắn là dùng qua thôi.
Sở Vân Thăng gật đầu, đè cảm giác kinh hoảng xuống: "Các ngươi nhiều người như vậy, sao lại còn thừa ngưoi?”
“Bọn họ hẳn là đã đến Kim Lăng thành,tôi bị tụt lại trong lúc hỗn loạn.” Chu Đình Vận nhụt chí nói, năng lực của nàng thấp nhất ở trong đội hộ vệ, nàng chỉ mới giác tỉnh không lâu thôi.
“Có thể sống được là tốt rồi, phía trước chĩnh là Kim Lăng thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/2740347/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.