Phía chân trời hiện lên một tia quang mang yếu ớt, tầm mắt có thể dạt đến chỗ đó, quang mang cuồn cuộn không ngừng tiến về phía tiểu trạm.
Mặc kệ bỗng nhiên xuất hiện “Kính bích” có phải là thiên quỹ trộng diệp diễm ở trong cổ thư hay không, địa phương này đang nguy hiểm cực độ.
Sở Vân Thăng giẫm lên trần xe, thả người nhảy xuống xe lương, liên kích vài phát, bạo liệt bắn vào Xích Giáp trùng. Trong cơ thể trùng tử phun ra dịch nhờn lục sắc khắp nơi, canh mơn mởn trên đất, Lục Vũ, Diêu Tường theo sát phía sau hắn, hai người phong hỏa liên thành này quả nhiên không kém, hỏa luân trảm của Diêu Tường uy lực tựa hồ tăng lên rất nhiều. Hắn bình chưởng hoành phách, một đạo hỏa sóng hình trăng khuyết bắn từ hai bàn tay hắn ra, phá không chém. Về phía bầy trùng, trùng tử nhất thời bị văng ra.
Lục Vũ theo sát phía sau, một đạo gió lốc từ chân hắn đột ngột ở dưới mặt đất mọc lên, quấn quanh 4 phía hắn. Lục Vũ liền phất tay một kích, cơn gió lốc mạnh mẽ như con ngựa hoang thoát khỏi dây cương, lao nhanh vào trong địa phương liệt hỏa đang thiêu đốt, hỏa diễm được gió trợ giúp, thế công lập tức đại thịnh, hỏa diễm cao lên gấp đôi có thừa.
Gió lốc vừa đến mang theo hỏa diễm, ác liệt ám sát Xích Giáp trùng, vẻn vẹn trong một nén nhang, trùng tử liên tục bi thương.
Gió lốc của Lục vũ phân ra hai đạo. Một đạo trợ công hỏa diễm của Diêu Tường bay về phía trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/2740334/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.