Cô bé này trên người mặc một cái áo lôn màu xám bạc rất bình thường, trên y phục có khá nhiều lỗ thủng, bông bên trong cũng lộ hết ra ngoài, trông rất mỏng manh.
Khóa kéo của áo lông đã hỏng, phải dùng sợi dây để buộc chỗ cúc lại, để hở rất lớn. Áo có điểm quá dài, dài đến trên tất, chỉ để lộ ra đôi chân nhỏ nhắn của cô bé, đôi giầy thể thao cũng đã cũ mèm, chỉ có thể nhận ra một chút là nó trước đây có màu hồng.
Cô bé khẩn trương đứng nhìn Sở Vân Thăng, cứ như là sợ bị hắn nhìn thấu tâm tư vậy.
Nhưng mà cặp mắt cô bé cứ nhìn không chớp vào chén cháo trên tay Sở Vân Thăng.
“Ừ, con nếm thử đi.” Sở Vân Thăng đột nhiên nghĩ đến cô bé trong biến thi thể lúc trước chắc chỉ nhỏ hơn cô bé này một tuổi là cùng, vì thế trong lòng hắn rung lên, đưa chén cho cô bé, cũng không nói nhiều, vì trong ánh mắt cô bé lộ ra sự đói khát vô cùng rồi.
Cô bé có vẻ như không nghe thấy hắn nói, chỉ đứng im không nhúc nhích.
“Nếm thử xem…” Sở Vân Thăng nỗ lực nở nụ cười nói.
“A!” Cô bé nhìn thấy chén cháo Sở Vân Thăng đưa ra, cuối cùng thì sợ hãi kêu lên, cô bé cũng đã nghe rõ, vì thế giơ bàn tay vốn dấu trong tay áo rất dài ra, vừa định tiếp lấy bát cháo thì lại vội rụt tay về ngay.
“Chú à, chú cứ ăn đi, còn lại một miếng nhỏ cho con nếm thử là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/2740261/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.