Sở Vân Thăng đếm qua, cộng thêm sáu con mới nhất, trong Vật Nạp phù đã có ba mươi tám cái xác Xích Giáp Trùng, vẫn còn cách mục tiêu sáu mươi cái con là hai mươi hai cái nữa!
Gần đây não heo đã trở thành cọng rơm cứu mạng của Sở Vân Thăng, biết sao được, Xích Giáp Trùng đi đơn lẻ quá ít, gặp phải hai con côn trùng hành động cùng nhau cũng đã khiến Sở Vân Thăng hạnh phúc rồi!
Đương nhiên, cái đám đi chung thành đàn với nhau thì đừng nói là Sở Vân Thăng, dù chính là xe thiết giáp của quân đội cũng không dám cứng đối cứng với chúng.
Côn trùng rất thích ăn não, bất kể não người hay những loài khác, đầu của tất cả những động vật trên trái đất, trong mắt côn trùng đều là cao lương mỹ vị, Sở Vân Thăng dùng cái não heo này đã dụ dỗ được không dưới mười con Xích Giáp Trùng.
Có điều gần nhất hiệu quả không tốt lắm, lần trước thiếu chút nữa đến đầu heo cũng bị người đói bụng cướp đi!
Đây chính là thịt đầu heo đó!
Sau đó Sở Vân Thăng đã có kinh nghiệm, lấy não heo ra, trộn với máu tươi, đặt cạnh xác chết con người bên đường, quả nhiên không còn ai dám tới nhặt não heo nữa!
Sở Vân Thăng đoán có lẽ là não heo không còn mới nữa, lượng Xích Giáp Trùng mắc mưu ngày càng ít, đến nay trên cơ bản đã không còn con côn trùng nào đến nữa.
Hắn đang suy nghĩ làm sao để kiếm được côn trùng lạc đàn thì cô giáo kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-huyet-thoi-dai/2740110/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.