Dạ Khê bước đến trước mặt thiếu niên, nhìn thiếu niên quỳ trên một đống lộn xộn, hai tay quờ quạng trên mặt cỏ đầy phấn trắng. Mặc dù hai tay bị cứa chảy máu, thiếu niên cũng không dừng lại.
"Vô dụng !" Dạ Khê nhìn bộ dáng cố chấp kia, nhàn nhạt mở miệng nói.
Thiếu niên nghe được thanh âm Dạ Khê, đột nhiên ngẩng đầu, đôi ngươi như của sói đói nhìn chòng chọc vào nàng, giống như chỉ cần nàng muốn nói thêm một chữ, hắn nhất định sẽ chộp tới.
Dạ Khê cười nhẹ, lúc này thiếu niên khiến Dạ Khê nghĩ đến một dòng chữ, như lang như hổ, tuy rằng chưa đủ khí thế, nhưng vẫn tạm được, "Ngươi bỏ cuộc chưa?" Dạ Khê nhíu mày khoanh tay, một bộ dáng mỏi mắt mong chờ.
Thiếu niên đang còn quơ tay, nghe được câu nói kế tiếp của Dạ Khê, lập tức ngừng lại, hung tợn nhìn Dạ Khê, mím môi, trong mắt lớp màng trong suốt bắt đầu khuếch đại, ngay tại thời điểm sáp thành nước mắt, trong tíc tắc lại biến mất không thấy, hai tròng mắt lại khôi phục thần sắc phẫn nộ, "Cút ngay!" Thiếu niên gắt gao cắn môi, cứ như Dạ Khê thiếu bạc của hắn vậy.
Dạ Khê nhún nhún vai, mà lúc này, Đinh Đang liếc mắt một cái, ghé mặt trên bờ vai Dạ Khê, "Tiểu tử, đừng không biết tốt xấu!" Đinh Đang lần đầu trước mặt người xa lạ mở miệng nói chuyện, tuy rằng chỉ là con mèo con lớn hơn bình thường một chút, nhưng khí thế không thua yêu chút nào.
Nghe được thanh âm, thiếu niên rõ ràng sợ run một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-de-vuong-thi-huyet-hau/2024618/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.