"Mệnh cách thế nào?" Nhìn thần sắc của lão đạo, bạch y nam tử cảm thấy hứng thú, lên tiếng hỏi.
"Không có!" Lão đạo râu bạc lắc đầu.
"Không phải ngươi đã bói cho nàng rồi sao?" Nam tử kinh ngạc hỏi.
"Đã bói nhưng mà cũng như không, mệnh cách, kiếp này, tương lai, bản thể, cái gì cũng không thấy được! Không, phải nói căn bản không có mới đúng!" Vẻ mặt lão đạo râu bạc méo mó.
"Không có?" Bạch y nam tử ha ha cười, "Không ngờ còn có người khiến Dao Quang lão nhân thất thủ, thật là có ý tứ!"
"Ngươi biết cái gì!" Dao Quang lão nhân thổi râu trừng mắt, hung hăng liếc cái kẻ đứng nói chuyện không đau lưng bên cạnh.
*nói chuyện không đau lưng: ý nói kẻ nhiều chuyện, đặc biệt là chuyện không liên quan đến mình :v
"Uh, ta đây không hiểu, vậy ngươi nói thử xem, ngươi vì sao nhìn không ra cái gì? Làm sao có thể không thấy cơ chứ?" Bạch y nam tử hỏi lại .
Dao Quang lão nhân vuốt vuốt chòm râu tuyết trắng, đột nhiên liếc qua người bên cạnh một cái, bỏ lại một câu không mặn không nhạt, "Chỉ có người chết, mới nhìn không được!" Đợi đến khi bạch y nam tử xoay người là lúc, Dao Quang lão nhân sớm đã không thấy bóng dáng.
Bạch y nam tử sợ run một lát, người chết? Quay đầu nhìn phương hướng Dạ Khê vừa mới ly khai, trên mặt một trận tức cười, làm sao có thể? Cho dù là một kẻ mượn thi thể, cũng không có khả năng che giấu ánh mắt bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-de-vuong-thi-huyet-hau/2024609/chuong-76-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.