"Lão phu nhân cũng không ngại phiền phức!" Dạ Khê lạnh lùng nói, tùy ý chọn một cái ghế mà ngồi xuống, hất vạt áo, liếc mắt nhìn Phí lão phu nhân. Lão bà vốn thần thanh khí sảng lúc trước, hiện giờ hai tròng mắt hõm sâu, đầy tơ máu, khiến nếp nhăn trên mặt càng sâu, tinh thần cực kém.
Phí lão phu nhân nhìn chẳm chằm Dạ Khê, con ngươi khẽ run, đôi tay nhăn nheo nắm lấy tay vịn ghế, khàn giọng hỏi, "Ngươi, rốt cuộc là ai?"
"Ta?" Dạ Khê nhìn Phí lão phu nhân, nhìn một đôi con ngươi mê man cùng nghi ngờ, cười châm chọc, "Ngươi nói đi? Bá tước phu nhân?" Dạ Khê dùng giọng điệu xa lạ hỏi ngược lại.
"Ngươi không phải!" Phí lão phu nhân dường như nghĩ tới điều gì, liên tục lắc đầu phủ quyết, "Ngươi không phải! Ngươi là ai?" Vừa lúc đó, có thứ gì đó ngọ nguậy trên mu bàn tay Phí lão phu nhân, nó di chuyển dưới da, đột nhiên bị đau đớn kích thích, bà ta gào lên một tiếng rồi linh hoạt đứng dậy từ trên ghế.
Dạ khê nhìn, nhíu mày, lão bà này rốt cuộc đang giở trò quỷ quái gì?
"Khặc khặc - Khặc khặc" Phí lão phu nhân bỗng cười quỷ dị, tiếng cười bén nhọn âm trầm kinh hãi, người bắt đầu chồm tới gần Dạ Khê. Mà ngay lúc này, Dạ Khê chú ý đến, tròng mắt Phí lão phu nhân đã biến thành màu đỏ! "Ăn ngon, ăn ngon " Phí lão phu nhân trì độn nói ra hai chữ này, hai tay duỗi thẳng, muốn tóm lấy đối phương.
Cửa lớn bất ngờ mở ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-de-vuong-thi-huyet-hau/2024544/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.