Dạ Khê tiếp lấy Đinh Đang, vuốt ve con vật đang tức giận, rồi lạnh nhạt nhìn Trác Thụy Long, cười giễu cợt, "Tam hoàng tử, ngươi phải rõ ràng tình hình, chúng ta đều là người có nhu cầu mà thôi, ta chẳng qua chỉ phối hợp giúp ngươi! Nữ nhân không thể rời xa ngươi, cũng không phải ta!" Dạ khê cười lạnh, lười đôi co, tránh thoát ba người Trác Thụy Long, đi ra cửa. Nam hài, nữ hài liếc nhau, nâng lên thân thể mệt mỏi, cắn chặt răng đuổi theo sau.
"Ngươi!" Trác Thụy Long nhìn bóng lưng Dạ khê tiêu sái, sắc mặt càng thêm âm trầm.
Nữ hài từ dưới đất bò dậy, một lần nữa chật vật cản đường Dạ Khê, ánh mắt khinh bỉ đảo qua hai hài tử sau lưng nàng, cố chấp hỏi, "Ngươi vì sao không chọn ta? Dựa vào cái gì?" Khẩu khí cây ngay không sợ chết đứng.
Dạ Khê đánh giá nữ hài, con ngươi lạnh lẽo cực độ khiến nữ hài run rẩy, "Ta không thích!" Dạ Khê cho đáp án, nàng không thích, là bản năng không thích, chỉ như vậy mà thôi, "Không phục sao?" Dạ Khê không nói nữa, ngạo mạn bước qua nữ hài.
Ba hài tử nhìn nhau, một người vẫn tuyệt vọng, mà hai người còn lại tràn đầy hy vọng với phía trước.
Ra cửa, gã sai vặt sớm đã chuẩn bị y phục cho hai hài tử mặc vào, ba người cước bộ trở về nơi ở. Lúc Lan Hạ nhìn thấy hài tử bẩn thỉu, khắp người đầy vết thương sau lưng Dạ Khê, vô cùng hoảng sợ, "Tiểu thư, hai hài tử này là..."
"Cho chúng rửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-de-vuong-thi-huyet-hau/2024532/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.