Hải An đi lên sàn đấu. Mọi người lập tức chăm chú quan sát. Đối thủ của y là Quốc Vũ, một quân nhân 26 tuổi. Thân hình cao to lực lưỡng, chỗ nào cũng đều là cơ bắp. Cộng thêm làn da màu nâu mạnh mẽ và ánh mắt hung hăng của Quốc Vũ càng thể hiện rõ sự khác biệt giữa Hải An và Quốc Vũ.
Hải An nuốt một ngụm nước miếng, phát hiện cổ họng mình trở nên khô khốc. Hai chân run rẩy không đứng vững, mồ hôi chảy đầy mặt. Y lùi lại mấy bước, nước mắt khẽ lưng tròng, giống như một đứa trẻ nhát gan.
Thấy dáng vẻ mất hết tinh thần của y, mọi người đều bất lực đỡ trán. Hoàng Tuấn Khải trực tiếp nhìn ra chỗ khác, không muốn chứng kiến cảnh tượng ngu xuẩn kia nữa.
Lý Duệ thở dài, có chút lo lắng nhìn sàn đấu, "Em ấy sao sợ thế?" Đối thủ cũng tầm Lạc Ưng mà, Lý An có gì phải sợ chứ.
Trần Mạnh Dương nhàn nhạt nói, "Quốc Vũ là quân nhân." Một thiếu gia được cưng chiều sao dám đối mặt với quân nhân.
Hải An chớp mắt mấy cái, chẳng dám đối mặt với Quốc Vũ. Trọng tài hơi cau mày, hỏi, "Cậu có thể chiến đấu không?"
Hải An giống như lấy được hi vọng, liền nắm chặt tay kiên định nói, "Vâng ạ."
Xung quanh vang lên tiếng cười chế giễu. Ai cũng nghĩ Hải An chắc chắn không dành phần thắng nào.
Trọng tài lùi lại hai bước, để hai người nhìn nhau, "1... 2... 3 Bắt đầu!"
*Rầm* Quốc Vũ bị Hải An quật ngã mạnh xuống đất.
Mọi người trừng to mắt, vội đứng bật dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-dai-nhan/1503180/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.