Hải Khiêm nhìn sang Hoàng Tuấn Khải, nói, "Nhóc ới ời ơi, chút nữa đấu súng không?"
Nhắc tới đấu súng, Hoàng Tuấn Khải liền ngừng ăn, nhìn Trần Hạo Thiên, "Cho anh ta vào đi."
Trần Hạo Thiên bĩu môi, có chút không cam lòng nói, "Vào đi."
Hải Khiêm lập tức mở cửa ra, kêu nhân viên mang thêm bàn vào nữa. Đằng sau anh ta là Lạc Ưng, Lý Duệ và Lý An.
Ba người họ nhìn Trần Hạo Thiên và Hoàng Tuấn Khải, vẻ mặt có chút phức tạp. Cuộc nói chuyện hồi nãy của hai người bọn họ nghe khá rõ, nhưng mà, vẫn nghe được chút xíu trọng tâm.
Bé heo con... Lão heo...
Không biết sao, cảm thấy có chút đáng sợ.
Nhân viên mang thêm bàn vào, bốn người kia ngồi xuống ghế. Trần Hạo Thiên nhìn bọn họ, cười lạnh, nói, "Đi nhiều quá ha."
Lạc Ưng cười hì hì, nói, "Ngoài kia hết bàn rồi, bọn tôi vô đây ăn chung cho vui. Hai người ăn chán lắm." Xem ra hai người này (Lạc Ưng và Hải Khiêm) đứng đầu E&D đều là nhờ mặt dày của mình.
Bất quá, Trần Hạo Thiên không biết khách khí là gì, trực tiếp nói, "Có thêm mấy người cũng không vui vẻ."
Hải Khiêm vội xua tay, nói, "Thôi thôi, ăn đi ăn đi. Bữa này Lạc Ưng bao."
"Ơ... khi nào vậy?" Lạc Ưng trừng to mắt, tích cực nháy mắt với Hải Khiêm. Chuyện này chưa bàn a!
Hải Khiêm chẳng thèm để ý, kêu thêm ba phần thịt heo ra. Lạc Ưng bất lực đỡ trán, "Tôi không mang tiền."
Hải Khiêm khựng lại, mở to mắt, dáng vẻ vô cùng hãi hùng, "Tôi cũng không mang a!"
Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-dai-nhan/1503173/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.