Ngày hôm sau, Hoàng Tuấn Khải về Trần Gia.
Trên xe, An Tử giữ nhiệm vụ lái xe, hai người còn lại mang đồ đạc của cậu về Trần Gia, đồng thời nói cho mọi người cậu sắp về.
Hàng ghế trước và ghế sau được ngăn cách bởi tấm bạc đen nên An Tử căn bản không thấy và nghe được gì ở đằng sau. An Tử chớp mắt mấy cái, rất tò mò tình hình diễn ra ở phía sau.
Trần Hạo Thiên đưa cho cậu một chai nước, Hoàng Tuấn Khải uống thử một ngụm, rồi cậu hơi nhăn mặt, đưa lại chai nước cho anh.
Đó là dịch dinh dưỡng. Trong thời đại này thì dịch dinh dưỡng có thể sánh bằng với thuốc và đồ ăn, nước uống.
Như tên, dịch dinh dưỡng cung cấp chất dinh dưỡng cho người uống, không màu, không mùi, nhưng có vị hơi ngờ ngợ có chút khó uống. Ngay cả Hoàng Tuấn Khải cũng không thích dịch dinh dưỡng.
Trần Hạo Thiên dở khóc dở cười nhìn chai nước còn chưa vơi đi dù chỉ là một chút, "Sau này có chiến tranh, em mà không uống được thì coi như chết đầu tiên đấy."
Hoàng Tuấn Khải đột nhiên im lặng, có vẻ đang suy nghĩ câu nói của anh.
Trần Hạo Thiên nhìn cậu, có chút chờ mong. Anh sẽ đợi đến khi cậu hỏi, "Anh chịu để em chết đầu tiên à?" Và anh sẽ rất ngầu đáp, "Tất nhiên là không. Anh sẽ chết cùng em mà. Hai chúng ta chết đầu tiên."
Ôi, thật ngọt ngào.
Có lẽ cuộc đối thoại trong lòng Trần Hạo Thiên sẽ rất là ngọt ngào cho đến khi Hoàng Tuấn Khải cầm lấy dịch dinh dưỡng, nhắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hac-am-dai-nhan/1503139/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.