Trong suốt quá trình lái xe về nhà, cánh tay của Ron đều không ngừng run lên, hắn dùng tất cả lực chú ý nhìn chằm chằm con đường phía trước mới nhịn được ý nghĩ muốn đem xe tấp bên lề đường hoặc xoay bánh lái lái xe trở lại. Điện thoại di động vang lên, Ron một tay cầm lái, một tay với lấy chiếc điện thoại, đối diện là âm thanh của Michael, “cậu ở chỗ nào vậy, Ron? Cậu biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì không? Thật náo nhiệt__” “tôi có xem tivi, Michael.” “vậy cậu nhanh đến đây một chút, Lin Nade một lát nữa sẽ được đi ra, đám cảnh sát kia căn bản không có bất kỳ chứng cứ nào, chúng tôi đang chuẩn bị mở tiệc chúc mừng đây.” Một người đàn ông cực kỳ hưng phấn nói. Cái này cũng có chút ngoài ý muốn, nhóm cảnh sát kia coi như không có cách nào định tội thì ít nhất cũng phải đem hắn tạm giam hai ngày chứ, Ron nghĩ. Hắn vừa cầm tay lái đánh rẽ sang ngã ba, hướng về căn cứ địa điểm nghề nghiệp của mình. Lin Nade cùng Larry đã từ cục cảnh sát đi ra ngoài, xem ra lực lượng cảnh sát đến một điểm biện pháp bắt họ theo thường lệ cũng không có, Ron đến câu lạc bộ thì đúng lúc Lin Nade bước ra từ phòng rửa tay liền theo hướng đó đi tới. Nhìn thấy Ron đến, Lin Nade một phát đập bả vai của hắn, chào hỏi, “hey, cậu vừa nãy đã chạy đi đâu vậy, Ron? Đừng nói với tôi cậu liền giống mấy đứa mọt sách đi họp đấy.” Ron có lúc mơ hồ ước ao có được loại khí chất như Lin Nade – anh tuấn mê người, nụ cười ngây ngô cũng như tính cách của hắn, không đồng tình bất luận kẻ nào, từ trước tới nay cũng không bị mê hoặc, thời điểm hắn nổ súng giết chết một người thì nụ cười xán lạn khiến người ra run rẩy kia sẽ không động đậy một tí nào. “tôi nhìn thấy tin tức, Lin Nade, các cậu điên rồi sao? Tại bữa tiệc sinh nhật của Larry mà giết một người cảnh sát?” Ron cất cao giọng hỏi. “không, cảnh sát kia không phải do chúng tôi giết chết.” Lin Nade nói, vừa hướng về phía quầy bar muốn hai bình rượu, đưa cho Ron một bình. Hắn dùng một biểu tình buồn cười nhìn Ron – người này đang cười, “cậu bây giờ đang là cha đỡ đầu thời đại của bọn cảnh sát cùng xã hội đen sao Ron? anh bạn, cậu làm việc xấu xa ở mấy ngân hàng hiển nhiên cũng lợi hại, lại nói nếu chúng tôi muốn làm những chuyện này thì cậu làm sao sẽ không biết chứ.” Ron nghi hoặc nhìn hắn, chính hắn cũng kết luận là Lin Nade làm ra, nhưng đột nhiên được báo rằng cái giết của giám đốc điều hành này chỉ thuần khiết là thả chim bồ câu – nhưng hắn tin tưởng Lin Nade sẽ không cần phải lừa gạt mình. “vậy sẽ là ai?” hắn hỏi, thật là to gan, người kia dám ở trong tiệc sinh nhật của Larry công khai giết người. “chúng tôi cũng đang điều tra, lần này tên kia xui xẻo rồi, một lần đều đắc tội với cả hai phía lực lượng cảnh sát cùng bọn xã hội đen.” Lin Nade nói, hắn cười ha hả, thật giống như đang liên tưởng đến chuyện gì thú vị, “cảnh sát kia là tôi nhìn trúng, tôi còn chưa ra tay lại có người so với sát thủ đệ nhất còn nhanh hơn, thật khiến cho người ta không thể tin tưởng, tôi phải đem hắn bắt tới để quyết đấu mới đúng.” “như vậy… các cậu đang ở đây thương lượng để làm sao tìm được hung thủ?” Ron nói, hắn vốn còn nghĩ mấy đại gia đang ở đây ăn mừng vụ giết người. “đúng, tôi sẽ phụ trách chuyện này, cậu đến giúp đỡ đi.” Lin Nade nói, “dù sao cậu cũng không có việc gì, anh bạn, cậu nhất định là hỏng não mới đáp ứng Larry đi làm việc tại ngân hàng.” “thế nào đi nữa cũng phải có người chịu đi tiếp quản việc này.” Ron nói. Bây giờ xã hội đen không thể so với trước đây, quá trình tích lũy tư bản nguyên thủy từ huyết tinh đã hoàn thành, những đàn em của bọn họ đã có nhiều doanh nghiệp hợp pháp hóa. Ron không phải là người nối nghiệp duy nhất trong này có văn bằng địa học, mà tất cả học phí này đều là gia tộc bỏ ra. Hắn ở ngân hàng đã hộ trợ rửa tiền trong mấy năm, gần đây còn kiêm quản lý sinh ý của mấy khách sạn, điều này không giống những khó khăn của những cửa hàng chân chính, bất kể là quản lý vẫn luôn đi giải quyết tranh cãi, xã hội đen lại càng có những thủ đoạn hữu hiệu hơn. Mà chủ yếu vẫn là những quy phạm pháp lý của việc quản lý kinh tế. Nhưng đôi khi hắn vẫn rất ước ao tài hoa của của Lin Nade, là một tay bắn súng giỏi, lại có thân thủ đứng đầu chứ không phải là những kẻ am hiểu những khoản mục khác. Bọn họ hướng gian phòng mở tiệc đi tới, Lin Nade cười lắc đầu, “hung thủ muốn giá họa cho chúng ta, thật con mẹ nó không muốn thiết sống nữa.” Hắn nói. “hắn nhất định cho rằng nếu như xác định là bọn xã hội đen phạm tội thì bọn cảnh sát cũng sẽ không giống như truy tìm hung thủ của mấy vụ án giết người mà nhốt vào ngục giam.” Ron nói. “tất nhiên, hắn có vẻ giống cậu có quan điểm lỗi thời về xã hội đen.” Người kia làm bộ thở dài, “chỉ có hòa bình mới có thể tiết kiệm tài nguyên, nói cách khác, hòa bình mới có thể cho chúng ta kiếm được nhiều tiền hơn.” “này thật giống như không phải câu nói về nghề nghiệp của chúng ta.” Ron nói. “Lin Nade cười rộ lên, “không có biện pháp, thời đại này không lưu hành những việc lấy đao chém người.” Bọn họ đi tới, một tốp người nhìn qua so với ý nghĩ của bọn cảnh sát là bọn hắn tự mình động thủ còn nghiêm túc hơn nhiều, theo lời giải thích của Larry thì nếu như chính bọn hắn ra tay gây phiền toái thì sẽ tự nhận tội, nhưng lần này rõ ràng là có người khiêu khích quyền lực của bọn họ. Vì vậy một giờ sáng ngày hôm sau, Lin Nade cùng Ron đều xuất hiện tại hiện trường vụ án. Cảnh sát tổ điều tra phạm tội đã ở đó bao vây hiện trường, đồng thời có người giám thị, hai người từ xa xa nhìn hiện trường, Lin Nade chỉ vào một vị trí ngoài chỗ vây, “hắn bị bắn chính nơi đó, chúng ta qua xem một chút.” “chờ một chút.” Ron nói, “nếu như không tất yếu, vẫn đừng nên tiếp xúc với nhóm cảnh sát đó, vì sao biết hắn đứng ở đó?” “đối mặt với hồ bơi, theo hình ảnh được chụp lại.” Lin Nade nói cúi đầu xem một phần tư liệu của cục cảnh sát _ đương nhiên là loại không hợp pháp kia. Trong đầu Ron bắt đầu thiết lập cảnh tượng thời điểm phát sinh vụ án mạng, nói rằng, “cậu có thấy thi thể của hắn không?” đạn kia hẳn là từ sau não hắn đi vào, không thể xuyên qua.” “không nhìn thấy, tôi chỉ nghe mấy bên cạnh náo loạn, vẫn không đi qua đây, cảnh sát bên ngoài xông vào liền đem tôi bắt tới.” Lin Nade nói. “đúng vậy, bên ngoài lúc ấy đều là cảnh sát.” Ron nói. “mỗi lần chúng tôi tụ hội thì bọn nó cũng sẽ ở bên ngoài canh gác, không hổ là những người được Nhà nước trả tiền lương.” Lin Nade nói. “Không, tôi là nói đạn, nó nhìn qua là từ bên ngoài bắn vào, mà nơi đó cũng không có khả năng có người ở khoảng cách gần bắn tỉa, trên đường toàn bộ đều là cảnh sát.” Ron nói. Lin Nade ngẩn ra, cười ha hả, “cậu là nói, người làm chuyện đó chính là cảnh sát, là người của bọn hắn? Này quá đặc sắc.” “Không nhất định, còn có một ít phóng viên ở đây.” Ron vừa nói vừa tiếp tục quan sát vị trí kia. “Nếu như hung thủ thực sự muốn giá họa cho chúng ta thì cần gì ở trên đường mở súng, hắn nên trộn vào trong biệt thự mới đúng.” Lin Nade nói. “E rằng hắn muốn trộn vào mà không được, đây là một cuộc tụ họp của Mafia chứ không phải là một tiệc cưới cơ động. Hơn nữa căn bản hắn không cần cẩn thận như vậy, trong bữa tiệc sinh nhật của Larry có một cảnh sát bị giết, ai cũng sẽ nghĩ đến là do chúng ta làm ra.” Ron nói. “Thời đại này thực sự là thế phong nhật hạ, đến cả xã hội đen cũng đều bị vu oan.” Lin Nade lắc đầu thở dài. thế phong nhật hạ: xã hội ngày càng lụn bại “Nếu như chúng ta có thể lấy được báo cáo kiểm nghiệm đường đạn thì tốt rồi.” Ron nói. Lin Nade liền cười rộ lên, “Hoặc là tôi nên nói trình độ đạo đức của công dân càng ngày càng đề cao, đến cả xã hội đen cũng phải bắt đầu điều tra án giết người. Tôi có thể lấy được báo cáo đường đạn, lúc về có thể nói gián điệp trong cục cảnh sá sao chụp một phần cho chúng ta.” “tốt nhất là nên có một bản sao của tất cả các thông tin có liên quan.” Ron cấp tốc nói. _không ít cảnh sát cùng xã hội đen có quyền thế đều lui tới, Ron chưa bao giờ yêu thích chức vụ này, hắn đối với những tên kia căn bản có thể nói là chán ghét. Trong cuộc đời nghề nghiệp của hắn lại càng xác định có rất nhiều cảnh sát trên thế giới tà ác như vậy. Mà làm người ta an ủi chính là, hắn biết có một người chính trực – như vậy đủ rồi. “Đúng rồi, tiệc rượu mới diễn ra được một nửa cậu đã chạy đi đâu?” Lin Nade hỏi. “Chỉ là đi hít thở chút không khí trong lành.” Ron nói. Có một người như thế tồn tại là đủ rồi, hắn không cần phải tới gần y, tiến vào cuộc sống của y. Cho dù vụ án này không phải Lin Nade làm ra thì thế nào? Hắn vẫn giết nhiều người như vậy, tựa như trên tay của mình vẫn dính đầy máu tươi. Larry vĩnh viễn giống như cha của hắn, mà Lin Nade – đời này vẫn là một người bạn của hắn. Hắn đã thề rằng, máu của hắn chảy ở trên tượng thánh, tượng thánh thiêu thành tro tàn. Hắn ở trên con đường này, đã đi quá xa. hai ngày sau, Lin Nade lấy được báo cáo điều tra của lực lượng cảnh sát. “bọn cảnh sát nhìn qua có vẻ coi trọng đến đòi mạng.” Lin Nade nói, hắn ngồi ở trên ghế sa lon, hai chân dễ dàng đặt trên mặt bàn, “Bọn họ thậm chí muốn khoa phân tích hành vi đưa ra một bản phân tích, theo lời giải thích của gián điệp thì hắn phải tranh thủ cơ hội này mới sao chụp được toàn bộ tư liệu, cảnh sát hầu như bận rộn đến thời gian ngủ đều không có.” “vụ án của họ đều quá nhiều, hơn nữa vụ án mưu sát toàn gia đều chậm chạm không phá nổi, gia đình bị hại mới đã xuất hiện.” Ron nói, hắn ngồi trên ghế salong bày đầy rầy hồ sơ. “ông anh, từ khi nào thì cậu bắt đầu có hứng thú với mấy vụ án giết người thế? Bất quá đây thực sự đủ kích thích.” Lin Nade nói, đối với những vụ án giết người, bọn họ chỉ là những quần chúng phổ thông nhưng vẫn tràn ngập sự mới mẻ tò mò, tuy rằng cũng đồng dạng là giết người, nhưng bọn họ cuối cùng cũng chi vì lợi ích, cũng không biết vì sao có những kẻ giết người lại không chút nguyên do gì đến chó gà người ta cũng không tha. “tôi chỉ là… tình cờ nhìn một chút.” Ron nói, hắn bỏ qua đoạn đối thoại này, hắn không muốn đem những việc liên quan đến Jeffery thảo luận ở đây liền đem tất cả lực chú ý dán vào chồng hồ sơ. Nhìn qua từng chồng hồ sơ mà nhân viên khoa phân tích đã cẩn thận xem qua, trên mặt còn có mấy lời giải thích, Ron lật tới tấm ảnh được phóng to, chính là tấm ảnh đặc tả bộ mặt của người bị hại. Sau đó, bên cạnh còn có một dòng chữ nho nhỏ khiến tim hắn ngừng đập một cái, đó là dòng chữ “tại sao?”, chữ viết được viết bên trái bức ảnh, này rất giống chữ của Jeffery. Hắn đã từng ở những tập hồ sơ của Jeffery nhìn qua chữ viết, bút tích này rất giống… Thực sự là gặp quỷ, tại sao hắn ngay cả xem hồ sơ đều phải nhớ tới Jeffery, đây là gặp quỷ như thế nào chứ, có lẽ chỉ là một đặc vụ liên bang nào đó lưu lại chữ viết mà thôi! “Làm sao vậy?” Lin Nade hỏi, đem chân buông xuống đi đến gần nhìn Ron đang nhìn chằm chằm tấm hình kia. “Nơi này có người viết [tại sao], bức ảnh có chỗ nào lạ sao? Lin Nade?” Ron nói, xem kỹ tấm hình kia. Đây là một bộ dáng người chết rất bình thường, đôi mắt trợn ra rất lớn, vô hồn mà dại ra, có thể thấy rõ mất mát của sinh mạng, đem một người sống biến thành một đống thịt không có sức sống. Lin Nade nhún nhún vai, “Cùng tất cả người chết giống nhau.” Hắn nói, “Tên kia đã từng hướng trên đùi tôi nã một phát súng, tôi vẫn nghĩ phải làm thế nào để thịt hắn, nhưng hắn lại ở dưới mi mắt của tôi bị người khác giết.” Hắn suy nghĩ một chút sau đó cười rộ lên, “có điều căn cứ vào lý luận quyết định vận mệnh thì điều này cũng không khó lý giải, tính tình của hắn tệ hại đến mức độ kia thì bị người khác giết hại cũng rất bình thường. Tôi chỉ theo hắn nói một câu chuyện cười, hắn cự nhiên hướng tôi nổ súng!” “Hắn hướng cậu nổ súng, không phải là bởi vì cậu nói đùa hắn, Lin Nade.” Ron nói, “Cảnh sát cũng không phải xã hội đen, không có xác xuất lớn chỉ vì cậu mạo phạm người ta mà bị bắn chết…” hắn dừng lại. “Làm sao vậy?” Lin Nade hỏi. “Mặt của hắn.” Ron nói, chỉ chỉ bên trái bức ảnh, “Nơi này bị bầm tím vì vết thương sao?” Lin Nade đến gần, “Nhìn qua có vẻ như hắn bị giết trước đó do đánh nhau với người khác.” Hắn bình luận. Ron nheo mắt lại, vậy dòng chữ “Tại sao” nho nhỏ được viết bên cạnh vết thương, đây là nơi cảnh sát giống Jeffery cảm thấy kỳ lạ sao? Tại sao người chết lại cùng người khác đánh nhau? Người đánh nhau với hắn có phải chính là kẻ giết người hay không? “Ron.” Lin Nade nói. Một người khác quay đầu lại, Lin Nade đang xem hình ảnh toàn thân của người chết, vào lúc này lại không quá xác định mở miệng, “Tôi nghĩ tới Hilton đã từng nói với tôi một chuyện, không biết cùng chuyện này có liên quan hay không.” “Hilton?” “Chính là người gián điệp kia.” Lin Nade vung vung tay, “cậu coi như không nghe tên của hắn đi. Thời điểm hắn đem tư liệu đến cho tôi thì bọn tôi có hàn huyên một hồi, tôi không biết tại sao nhưng những người kia đều thích cùng tôi tán gẫu.” “Bởi vì cậu nhìn qua rất thân thiện, mặc dù đó là gạt người. Hắn nói cái gì?” Ron hỏi. “cảm ơn đã khích lệ, tôi yêu thích thân mật.” Lin Nade nói, “Hilton là điển hình của kiểu người thất bại, nói như thế… Tôi cảm thấy hắn là người cá tính vô năng.” “A?” “cậu có biết loại người như vậy không, ông bạn. Bọn họ luôn thích việc đàm luận nhiều vấn đề với cậu, hỏi cậu những chiến tích, nói khoác hắn một lần có khả năng làm bao nhiêu lần, mắng đàn bà là gái điếm, kỳ thực vì hắn không thỏa mãn được họ mà thôi.” Lin Nade nói. Lin Nade có một gương mặt đặc biệt anh tuấn, nhìn qua tính cách vô cùng rộng rãi, nụ cười lại rực rỡ, cho nên mối quan hệ của hắn với phụ nữ phải nói là cực kỳ đồ sộ, tình cờ hắn thậm chó còn có thể dụ dỗ được một số người có khát vọng nam tính. Cho nên Ron vẫn cảm thấy đối với phương diện này Lin Nade phán đoán sẽ không sai. “Hilton cũng không phải là hạng người lòng tham không đáy cho rằng tiền điều tối quan trọng đối với cảnh sát, hắn tiếp nhận tiền hối lộ của chúng tôi cũng bởi vì bà vợ của hắn.” Lin Nade nói tiếp, “kẻ đáng thương nghĩ trăm phương ngàn kế kiếm tiền chỉ vì thỏa mãn bà vợ. Tôi có một lần đi đến gia đình Hilton, hắn không ở nên tôi và bà ta liền lên giường…” “cậu và vợ cảnh sát kia lên giường!?” Ron kêu lên. Lin Nade tằng hắng một cái.”cô ta rất nhiệt tình mà.” Hắn nói, chuyện như vậy ở trong gia tộc không đáng đề xướng.”nhìn tôi xem, tình nhân của cô ta có rất nhiều, nàng nói Hilton ở trên giường…” Hắn cong cong ngón tay út, “nhưng Hilton căn bản không biết cô ở bên ngoài tìm tình nhân, tên kia nỗ lực kiếm tiền, thậm chí cám dỗ xã hội đen muốn bù lại thất bại của mình ở trên giường, làm cho cô phải trung thành với hắn, ở lại bên cạnh hắn làm một người vợ hoàn mỹ.. hắn vì thế nên mới đem bản thân mình bức điên.” “Cho nên?” Lin Nade giơ tay quơ quơ bức ảnh, lộ ra một nụ cười đắc ý, “Tôi hoài nghi cái tên này là khách quý của bà vợ kia.” Ron đưa qua tấm hình kia, một bức ảnh được cảnh sát nhìn qua đều cùng tất cả người chết giống nhau.”cậu làm sao mà biết được?” Hắn hỏi. “Lúc hắn cho tôi tư liệu đã nói nhảm rất nhiều, liên quan tới bà vợ của hắn có lòng tham không đáy cỡ nào, tà ác như nào, chờ đã, tôi còn nhớ hắn nhắc tới cô ta đã đưa cho hắn chiếc kẹp cà vạt được đặc chế bằng ngọc thạch, cô ta là nhà thiết kế châu báu.” Lin Nade nói, hắn dùng ngón tay chỉ trước ngực xác chết, ca-ra-vat đối phương vẫn đặt ở trong bộ âu phục, mặt trên có thêm chiếc kẹp màu xanh lam. “Tôi cũng có một cái kẹp Cà- vạt giống thế.” Lin Nade nói. Ron quay đầu nhìn hắn, người kia lộ ra một nụ cười vô lại không tim không phổi, “cô ấy cho tôi, cô ta quyến rũ đàn ông, Ron, đàn bà muốn cho người đàn ông của cô ta một ký hiệu. Này thậm chí cùng với chồng không có liên quan, chỉ vì đó là bản tính cô ta mà thôi. Tôi rất thích cô ta, chỉ tiếc tôi chưa bao giờ đeo caravat.” Hắn nhìn lại tầm mắt của Ron, biểu tình vô tội, “Nhìn cái gì? Có lúc làm tiểu bạch kiểm cũng tự có lạc thú của nó, tôi nói với cô tôi là thợ sửa ống nước rất nghèo, cô ta còn giúp tôi mua bộ đồ tây đấy.” “bà ta không nhờ cậu giúp bà ta sửa ống nước à.” Ron lườm hắn một cái. “Tôi đặc biệt am hiểu sửa ống nước.” Lin Nade kéo dài âm thanh, Ron không xác định hắn nói ống nước rốt cuộc có phải là ống nước hay không. “Nói như vậy, Hilton biết vợ hắn cùng đồng nghiệp lên giường?” Hắn hỏi. “Tôi nghĩ đúng vậy.” Lin Nade nói, “Hắn là kẻ thần kinh hề hề đến trình độ khó có thể dễ dàng tha thứ, không ngừng mà gọi cô ta là kỹ nữ, còn nói cô ta rất đẹp, đồng nghiệp –tôi xưa nay chưa từng có khát vọng hắn phản bội chúng ta như thế, sau đó tôi sẽ nổ súng đem hắn làm thịt.” “Nếu như hắn có nhiều oán niệm như vậy, làm gì không cho vợ hắn một phát súng.” Ron nói. “cậu không biết những người như thế, anh bạn, hắn không có can đảm đi giết người vợ xinh đẹp kia, chỉ dám đem tức giận hướng tới thân thể người khác.” Lin Nade nói. “Thật khó lý giải.” Ron nói, “cậu cảm thấy hắn là kẻ giết người cảnh sát kia?” “Đúng, thế giới rất nhỏ.” Lin Nade nói, nghiêng đầu xem bức ảnh, bộ dáng giống một đứa nhỏ nhưng nét cười của hắn lại rất lãnh.”Chúng tôi bị một người phụ nữ gắn lại cùng nhau.” “cậu không sợ bị hắn giết?” Ron nói. “Hắn không dám.” Lin Nade nói, “Hắn muốn giết tất cả những đàn ông đàn bà hắn có thể giết, hắn hận bọn họ, nhưng hắn lại nhát gan để hướng về những kẻ mạnh hơn hắn mà ra tay.” Ron quay đầu nhìn hắn, Lin Nade nhìn thẳng Ron, con mắt của hắn màu đen kịt, từ khi bắt đầu biết Lin Nade, đôi mắt hắn đều mang ý cười nhưng hoàn toàn không mang theo chút tình cảm đặc biệt nào, này tổng cho người ta cảm thấy hắn vô cùng cứng rắn, “cậu là nói, bên trong cục cảnh sách hiện tại đang có một kẻ biến thái điên cuồng giết người.” Hắn hỏi. “Biến thái điên cuồng giết người? Ngươi gọi Hilton như vậy? Này thật có đủ ý.” Lin Nade cười hì hì nói, xuất phát từ nội tâm chờ xem trò vui.”Hắn hoài nghi tất cả sinh vật nam tính cùng với vợ hắn đều có quan hệ, một người đàn ông đáng thương đố kị đến điên rồi, nếu như hắn cầm súng tiểu liên tới phòng làm việc bắn phá, tôi cũng sẽ không sợ hãi.” Hắn nhìn qua một điểm ý tứ bất an đều không có, Ron nghĩ, cho dù hắn đang ở tình trạng tình nhân của vợ hắn hay ở thời điểm đại khai sát giới cũng tương tự. “chỉ mong buổi sáng cậu cùng hắn gặp mặt có thể trực tiếp cho hắn một viên đạn.” Hắn nói vừa nhìn chằm chằm hồ sơ. Lực lượng cảnh sát có khả năng đã phát hiện Hilton khả nghi, họ có thể cảm thấy uy hiếp không? Hoặc là người kia căn bản không phát hiện, mà Hilton đang có vọng tượng nghiêm trọng – có thể không thể nói tất cả đều là vọng tưởng – hắn sẽ giết bất luận kẻ nào hắn cho rằng cùng vợ hắn có qua lại. Chữ viết kia thật sự không phải là Jeffery sao? Đương nhiên không thể nào, nếu như vậy, người này rất có thể công tác bên người Jeffery, có thể cách hai văn phòng, hắn có thể tự do tự tại chụp hồ sơ, ra vào tất cả mọi nơi__ Này đương nhiên không thể nào là chữ của Jeffery, hắn là người trong tổ giết người, hắn rất có thể cũng bị điều đi, công tác trước mặt hung thủ… Ron đứng lên, “Tôi đi ra ngoài một chút.” Hắn nói, đi ra ngoài phòng. “Đi làm à?” Lin Nade ở phía sau gọi. Ron há miệng, lại không biết trả lời như nào. Đi làm à? Hắn không chút nào muốn suy nghĩ vấn đề này, bởi vì hắn biết một phần nguyên nhân, kia rất ngu xuẩn. Hắn chỉ là không thể khống chế chính mình lao ra. Cho dù địa phương hắn muốn đi là nơi hắn cực kỳ sợ hãi và chán ghét.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]