Người đẹp khi làm ra vẻ mặt tủi thân luôn khiến người ta thương cảm.
Có lẽ Đỗ đại tiểu thư trời sinh đã có bản năng này, Tô Châu tự xưng là "tuyệt phẩm", nhưng thực chất cô thua xa Đỗ Như Mộng thường hành xử như "tay vịn" ca hát nhảy múa, thậm chí còn quấn người và nhiệt tình hơn.
Tô Châu đại khái đã hiểu Đỗ Như Mộng là con người ra sao sau khi bị ép buộc tìm hiểu một thời gian, thế nhưng đôi khi quả thật rất khó đề phòng.
Ví dụ, khuôn mặt đùa giỡn với đời và xu nịnh của Đỗ Như Mộng ẩn chứa sự quyết đoán và dứt khoát lúc ẩn lúc hiện.
Không hổ là đại tiểu thư Đỗ gia chảy trong mình dòng máu của Đỗ tiên sinh.
Vẻ ủy khuất dễ đến dễ đi là một loại ảo tưởng, chỉ có Tô Châu ở khoảng cách gần mới nhìn thấy sự ngông nghênh bị che giấu.
Người con gái có cốt khí.
Căn phòng tĩnh mịch. Trong lòng Tô Châu đã đảo lộn cả trăm ngàn lần, nhưng trên gương mặt không có dấu vết gì, chỉ có khóe môi hơi nhếch lên.
Đại tiểu thư nói: "Một khi theo đuổi chị thành công, cũng là lúc em phải ác liệt chiến đấu chống lại cha. Em muốn chị làm người phụ nữ của riêng em, không ai có thể tổn thương chị... Bản thân em cũng không được!"
Thanh âm trong trẻo hóa thành chất độc ăn mòn xương cốt, từng chút một thẩm thấu vào trái tim cứng như đá của Tô Châu, có lẽ đến một ngày nào đó Tô Châu nhận ra thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-xua/3331675/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.