Dù Đỗ Như Mộng không hàng ngày trình diện, nhưng lê vẫn tới tay Tô Châu đều đặn.
Trên thư cũng không có mấy lời ân ái, chỉ là vài câu quan tâm thông thường. Khác hẳn với Đỗ đại tiểu thư ghẹo người mỗi khi gặp gỡ.
Đỗ Như Mộng tựa như đóa hồng mê hoặc lòng người, trong độ nở rộ, cách theo đuổi của nàng luôn khác biệt với những người khác—— Ít nhất cũng khác với mấy kẻ muốn lấy Tô Châu làm vợ lẽ.
Sau khi thấy vẻ vô liêm sỉ và mấy trò lưu manh của đại tiểu thư, cùng với đó là điệu bộ thẹn thùng, xấu hổ, Tô Châu cảm thấy vị đại tiểu thư này chẳng có chỗ nào giống đại tiểu thư cả.
Vậy nên khi đại tiểu thư bừng bừng sát khí giẫm trên giày cao gót, cao ngạo đứng bên cạnh cô, Tô Châu tin rằng, chuyện sắp xảy đến sẽ rất thú vị.
Đại tiểu thư đã không để Tô Châu thất vọng. Nàng bắt lấy bàn tay đang muốn lau nước mắt cho Lương Tiểu Nguyệt của Tô Châu, dương dương tự đắc, ngữ khí đầy vẻ khinh thường: "Đừng tơ tưởng người con gái của tôi nữa, bỏ ngay dáng vẻ khốn khổ ấy đi."
Rồi nàng cau mày, vòng tay ôm quanh eo Tô Châu, "Em rất không hài lòng việc chị trêu ghẹo phụ nữ sau lưng em" viết đầy trên mặt, lại nói: "Mới có mấy ngày không tới, bệ hạ, ngài là đang muốn nối lại tình xưa với hoàng hậu hay sao?"
Cái nàng đang nói tới là việc Lương Tiểu Nguyệt được mệnh danh là hoàng hậu Việt kịch còn Tô Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-xua/3321701/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.