Ranh giới giữa yêu và hận mong manh như giữa sống và chết.
Đôi khi, chỉ vì một chút sai lầm mà chính bản thân
sẽ đập tan hạnh phúc vốn dĩ thuộc về mình.
.............
Đôi tay đưa lên rồi lại hạ xuống hơn chục lần, lòng Hạ Tuyết ngồn ngang vô vàn khi đứng trước cổng biệt thự họ Trọng. Sau khi đắn đo suy nghĩ rất lâu, cô quyết định lấy hết can đảm đến đây gặp Trọng Lâm... Là để nói xin lỗi! Dẫu hiểu rằng giờ đây, hai từ đó đã trở nên vô nghĩa và chẳng còn quan trọng nữa sau những tổn thương to lớn mà cô gây ra cho Trọng Lâm. Và Hạ Tuyết thật sự sợ khi bước vào ngôi biệt thự này rồi đối mặt với hắn.
Sợ phải nhìn thấy nước mắt của Trọng Lâm.
Đặt tay lên ngực, nơi trái tim đang đập mạnh vì những xúc cảm ngổn ngang, Hạ Tuyết nhắm mắt bởi sự đau đớn đang bủa vây khi chính mình lại là người làm tổn thương người đó sâu sắc nhất. Phải... Là cô!
Chợt, cổng biệt thự mở cùng lúc một tên vệ sĩ mặc áo vet đen nhanh chóng tiến đến chỗ Hạ Tuyết còn đứng ngẩn ra, lịch sự hỏi:
"Chào cô Hạ, cô đến đây để mang xe đạp mới về? Xin lỗi cô vì cậu chủ không nói gì..."
"Không, tôi đến vì chuyện khác." – Hạ Tuyết cắt ngang rồi lại ngập ngừng – "Cậu Trọng... đã về nhà chưa? Tôi muốn gặp anh ấy."
Sau khi được tên vệ sĩ dẫn đến phòng Trọng Lâm, Hạ Tuyết đứng một mình trước cửa với tâm trạng lo sợ lẫn hồi hộp. Chỉ cần bước vào nơi này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tuyet/615615/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.