Thấy Hạ Tuyết ngồi thẫn thờ bên bàn trang điểm, chốc chốc lại thở ra chán nản nên Hà Dương đi đến, cúi người xuống để mặt hai người đối diện nhau:
"Chị à, bộ chị đang gặp chuyện gì khó khăn ạ?"
Thoáng giật mình, Hạ Tuyết liền xoay qua, nhanh đến nỗi suýt tí nữa đã đụng đầu vào mặt cô bé họ Hà.
"Hả? À ừ, không có gì hết."
"Thật chứ?" – Hà Dương nheo mắt – "Em hổng tin!"
Đảo mắt nghĩ ngợi trong ít phút, Hạ Tuyết bèn chậm rãi hỏi thật nhỏ để những PR xung quanh khác không để ý:
"Dương nè, nếu như... em được người mình yêu hôn thế nhưng em lại từ chối nụ hôn ấy chỉ vì nghĩ đến chàng trai khác thì nghĩa là thế nào?"
Đối diện, Hà Dương chưa kịp mở miệng đáp là giọng Thục Nghi cất lên khe khẽ ngay sát bên tai Hạ Tuyết:
"Tức là nàng đã thích cái người mà mình đang nghĩ đến trong lúc được chàng trai kia hôn đấy."
Giật bắn mình và mọi bộ phận tưởng như sắp nhảy vọt ra khỏi cuống họng, Hạ Tuyết lập tức quay quắt qua để rồi thấy vẻ mặt thích thú của Thục Nghi.
"Nghi! Bồ làm mình hết hồn."
Phì cười rồi Thục Nghi đứng thẳng người lên, hai tay khoanh trước ngực đồng thời kéo dài giọng:
"Xin lỗi bồ vì mình tình cờ nghe được một câu hỏi thú vị nên không thể bỏ qua. Nào người đẹp, nàng đang si tình ai thế?"
"Đâu có. Mình chẳng yêu ai cả, bồ đa nghi rồi." – Lúng túng, Hạ Tuyết chối.
Vốn là người gian sảo vì vậy Thục Nghi phần nào đoán ra được điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tuyet/615607/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.