Sáng vừa vào lớp với dáng vẻ mỏi mệt thì Hà Dương bất ngờ đụng mặt cậu bạn lớp trưởng, cũng là người giỏi toán nhất khối 12, Trần Thế Anh. Điều khiến cô thấy bối rối lẫn lúng túng là Thế Anh cứ nhìn chằm chằm mình...
"Cậu ổn chứ?" – Cuối cùng, Thế Anh đã chịu đổi kiểu nhìn và lên tiếng hỏi.
"Ừm vẫn bình thường nhưng sao cậu lại hỏi thế?" – Vẻ như Hà Dương không hề biết sắc mặt mình trông vô cùng tệ.
"Ờ thì, mình thấy cậu mệt." – Thế Anh ngừng trong giây lát rồi nhún vai, nhấn mạnh thêm – "Phải! Rất là mệt!"
"Đêm qua về nhà lúc hơn một giờ, sáng ra bụng thì đói cồn cào, hổng mệt mới lạ." – Hà Dương nghĩ thầm xong nở nụ cười gượng gạo với cậu bạn – "Dạo này học hành căng thẳng nên sức khoẻ mình hơi xuống, chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là bình thường lại thôi."
"Cậu phải ráng giữ gìn sức khoẻ. Sắp thi học kỳ rồi, để ốm thì mệt lắm."
Hà Dương gật đầu, cười tươi. Sau một hồi lưỡng lự, Thế Anh bảo:
"Bọn tớ dự định mỗi buổi chiều tan học sẽ dành ra hai tiếng ở lại lớp để ôn bài, cậu thấy thế nào? Có gì cậu tham gia luôn nhé."
Đảo mắt, Hà Dương chợt nghĩ đến cảnh mình đạp xe như bay đến bar Gossi lúc tan trường. Nếu ở lại lớp tận hai tiếng thì không khéo trễ giờ làm mất. Quản lý Khương vốn nghiêm khắc, không thích ai đến muộn. Thật ra, lời đề nghị cả lớp cùng ôn bài của Thế Anh rất hay, việc này sẽ giúp ích cho mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tuyet/615594/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.