🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Tôi chở chú Ba đến cửa hàng bán thuốc trừ sâu trên thị trấn, mua cái gì mà thuốc trừ sâu chuyên dùng để diệt ốc ấy, đắt muốn chết đi được, mà chú Ba lại không mang tiền, thế là tôi đành phải thanh toán.

Đến khi chúng tôi quay về thôn thì mặt trời đã ngả về Tây, đi đến bên bờ suối, quả nhiên đã có người của chú Ba trông coi ở đó. Có điều, đám ốc kia hình như không tụ tập lại lần nữa, mò mẫm tìm thử thì không thấy con ốc nào, chẳng biết đã chạy đi đâu rồi.

Chú Ba cứ mặc kệ, chia thuốc cho mấy tên thủ hạ, sai bọn chúng vẩy thuốc xuống mấy đoạn suối, đến khi làm xong thì trời đã tối, chú Ba nói: "Được rồi, năm sau dân vùng này chẳng có ốc mà ăn nữa rồi."

Tôi lấy làm ghê tởm, nói: "Cả đời này cháu cũng không ăn ốc nữa."

Chúng tôi quay về ngủ, hôm nay khá mệt mỏi, lái xe suốt mấy tiếng đồng hồ liền, hơn nữa, con Jinbei nhà tôi đã lâu rồi không được bảo dưỡng, hình như bộ phanh xe có chút vấn đề gì đó, đạp thắng mà phát mệt. Tôi vừa nằm xuống liền ngủ luôn.

Trước khi thiếp đi mất tôi còn nghĩ không biết ngày mai sẽ có chuyện gì đây. Tại sao lũ ốc kia lại tụ thành hình dáng quái đản như vậy nhỉ, chẳng lẽ lại có ma quỷ nào nhập hồn vào lũ ốc à? Giữa lúc nửa tỉnh nửa mê, trong đầu tôi chỉ toàn là cái bóng quái đản đó, cứ như thể lũ ốc đã chui ra khỏi suối, bò thẳng đến trước giường tôi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tue-thien-2013/1144627/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hạ Tuế Thiên 2013
Chương 15: Giết Giết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.