11.
Cửa phòng khép hờ, bên trong vọng ra tiếng Giang Thịnh Hạ. Câu đầu tiên âm cao chót vót, không biết đang nói với ai.
“Lần trước ăn ếch, tao không tin lần này nó còn có thể ăn rắn! Mẹ kiếp, cho mặt mũi mà còn không biết xấu hổ! Tốt nhất là bị rắn cắn chết! Nghe nói rắn rất dâm đãng haahahaahaha… hình ảnh đó quá đẹp, tao nóng lòng muốn thấy.”.
Câu thứ hai nghe mỉa mai châm biếm.
“Đàn chị, nhận quà chưa? Thích không?”
Vừa dứt lời, điện thoại tôi “ting” lên, không cần nghĩ cũng biết cô ta gửi tin cho ai.
Tôi dùng chân đá tung cửa.
Giang Thịnh Hạ đang tựa vào bàn giật mình, nhất là khi cô ta thấy con rắn trên tay tôi, mặt tái nhợt như giấy.
“Mày… mày muốn làm gì?” Đầu lưỡi cô ta như bị thắt lại, người lùi về phía sau,
“Đừng tới đây!...”
Tôi mỉm cười, vui vẻ nhìn cô ta, cố tình bước thong thả, giọng chậm rãi: “Tôi mới nghe nói, rắn có tính dâm… cô đẹp như thế, cô đoán xem nó thích không?”
Giang Thịnh Hạ run rẩy nhìn tôi như gặp ma, người chấn động như con chim cút sợ hãi.
“Mày… mày đừng làm bậy… Chị, em biết sai rồi, thật sự biết sai rồi… Chị muốn bao nhiêu tiền? Em đưa cho chị, em đưa hết cho chị!”
Cô ta lùi từng bước, rất nhanh đã lùi đến ban công, lưng tựa vào lan can xi măng.
Tôi nắm đuôi con rắn bằng tay phải, đồng thời thả tay trái ra, tay phải đột ngột vung lên về phía Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-trung-ngu-bang/2845645/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.