21.
Ngay sau đó---
Giang Thịnh Hạ như một cơn gió, như ngọn lửa, từ cửa nhà hàng vọt vào. Theo sát là bà Giang. Từ đầu đến chân bà ta cao quý, giày cao gót gõ cộp cộp trên mặt đất.
Tôi rút lui theo chiến thuật.
Giang Thịnh Hạ có chỗ dựa, bất chấp nhà hàng đang đông khách, không màng thân phận thiên kim tiểu thư, chỉ vào tôi cao giọng mắng:
“Ninh Ngữ Băng, đồ đê tiện! Mày dám dụ dỗ bố tao!”
Bố tôi đảo mắt từ Giang Thịnh Hạ qua người bà Giang, hoảng loạn trong giây lát.
Giang Thịnh Hạ còn trẻ người non dạ nóng nảy, mới nói vài câu đã xông tới, chộp lấy hộp trang sức trên bàn, lấy chiếc vòng tay hình con rắn nạm kim cương ra ném về phía tôi.
Tôi có thể né, nhưng tôi không né.
Nơi này nhiều người xem, càng kiêu ngạo ương ngạnh thì càng cần yếu đuối đối lập.
Tôi giả vờ kinh hoàng, chân lảo đảo, giơ tay che mặt, chiếc vòng kim loại cứa vào mu bàn tay thành một vết thương dài.
Lập tức máu chảy đầm đìa.
“Bố…”
Tiếng bố không thốt thành lời, tôi chỉ há miệng rồi nhìn bà Giang, nuốt tiếng gọi này xuống.
Nước mắt từng giọt rơi xuống.
“Con hồ ly tinh này sao?” Bà Giang ghét bỏ nhìn tôi, “Hôm đó tôi đã cảm thấy không ổn, bắt đầu thông đồng nhau từ khai giảng?”
“Đúng vậy, chắc chắn là hôm đó!” Giang Thịnh Hạ cướp lời, “Ở trường giả vờ thanh cao, cái gì Trạng nguyên tỉnh, chủ tịch hội sinh viên, còn khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-trung-ngu-bang/2845640/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.