Phảng phất đã chịu kích thích quá lớn, tôi bỗng chốc trở nên hỗn hỗn độn độn, tựa như người không có ý thức, không rõ bản thân đang đi đâu. Chạy đến quán bar, uống rượu mấy ngày liền, cũng không rõ đến tột cùng bản thân mình đang làm cái gì. Một lòng một dạ cứ nghĩ đã quên được Thiếu Phong, kết quả lại làm cho chính mình như thằng ngốc mà chờ tin nhắn của anh ta, đến cuối cùng còn muốn chịu cái loại ngu ngốc Thiếu Phong dành cho tôi, tôi càng nghĩ càng cảm thấy không đáng, càng nghĩ lại càng sinh khí. Nếu không phải chính mình thật sự không muốn ngồi trên máy bay hai mươi mấy tiếng đồng hồ, tôi nhất định liền bay về Mỹ dạy cho Thiếu Phong một bài học. Tại sao lại luôn chọn thời điểm không thích hợp như vậy, hơn nữa lại tàn khốc đến mức trẻ con như vậy, thật giống với Tiểu Hào khi đó……
Sau một lúc cơn giận cũng dần lắng xuống, huống chi tôi cũng không phải là người ghi hận lâu. Dần dần bình tĩnh lại, tôi cũng bắt đầu nghiêm túc nghĩ về chuyện của tôi và Thiếu Phong.
Bức ảnh này tôi không hề muốn xem, mặc dù không thể tiếp thu nhưng vô pháp thay đổi sự thật. Bất luận Thiếu Phong có ly hôn hay không, mặc kệ lúc trước bọn họ thỏa thuận như thế nào, đứa nhỏ này, cùng em gái họ của tôi, đời này đều là Thiếu Phong đẩy không ra. Tôi cùng Thiếu Phong làm sao lại còn có thể trở về mối quan hệ như trước mà không hề có bất luận vướng bận nào cơ chứ?
Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tinh-chi-tu/1321844/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.