Tôi tên là Lâm Tử Huân, năm nay 29 tuổi. Tôi là một dược sĩ và hiện đang làm việc trong một công ty dược phẩm đa quốc gia và phải tiến hành nghiên cứu về những chai hóa chất mỗi ngày. Tôi không cao, chỉ có 173 cm, vừa tầm vóc, vì thường xuyên tập thể dục, nên việc bảo trì vóc dáng không tệ. Tôi có khuôn mặt trái xoan, đôi môi mỏng, lông mày tựa như mặt trăng, và đôi mắt trong suốt, long lanh. Mặc dù vậy, nhưng tôi không phải là loại mà các cô gái thích. Thậm chí ngay cả người bạn của tôi – Jane, cũng phải nói rằng tôi sẽ không an toàn nếu như đứng trong một đám đàn ông. Thực ra thì cũng chẳng có vấn đề gì nếu tôi không hề thu hút một cô gái, và tôi cũng biết rằng bạn tình của tôi sẽ là một người đàn ông bởi tôi không thuộc về địa cầu này. À, mà nói chính xác thì tôi không phải là người của Trái Đất.
Người ta nói rằng, vào thời cổ đại, tổ tiên của tôi dự đoán rằng hành tinh của họ,Hạ tinh*, thời hạn đã đến, vì vậy hãy mang một con tàu vũ trụ đến Trái Đất, hành tinh duy nhất trong thiên hà còn tồn tại để có thể duy trì sự sống còn của họ. Do có sự tương đồng về hình dáng mà người Hạ Tinh nhanh chóng hòa đồng vào cuộc sống của người trái đất, trong khi đó, những người trái đất thì không hề nhận ra sự tồn tại của những người Hạ Tinh.
Tuy nhiên, một điều khó tránh khỏi trong cuộc sống của những người Hạ Tinh ở Trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tinh-chi-tu/1321823/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.