Hạ Bạch Phong nhìn bảng báo cáo, tay ôm ấp em gái nhỏ xinh đẹp, chân gác lên bàn. Cô gái kia đút cho cô mấy quả nho, cô cũng đều ăn hết, mặt hơi nhăn.
- Đúng là lũ vô dụng! Sớm nói cái chi nhánh ở thành phố S sẽ sớm lỗ đến đó mà! Tôi xem mấy người còn dám lắm lời!
- Gì thế? - Tần Hoài Đông nhìn qua.
Bạch Phong bực bội vứt bảng báo cáo lên bàn.
- Một chi nhánh bị lỗ. Cậu còn hỏi tôi sao? Không phải hôm trước vì nể mặt cậu để cho cô em họ đó của cậu quản lý chi nhánh. Không biết cô ta làm ăn thế nào, điều kiện tốt như vậy cũng có thể lỗ. Tôi lập tức sẽ đem cô ta đuổi đi. Thật chẳng ra làm sao!
Tần Hoài Đông chỉ cười không đáp. Lục Duy Thành nhìn sơ qua bản báo cáo.
- Che giấu tốt đấy chứ.
Bạch Phong cười lạnh.
- Tưởng che giấu tốt thì qua được mắt tôi à? Cô ta còn non lắm.
- Tôi biết lừa con cáo già nhà cậu là vận khí của nó không tốt rồi. Đừng có công việc nữa, tới đây không phải để giải trí sao? - Tần Hoài Đông gật đầu, có chút bất mãn.
Bạch Phong há miệng ăn trái nho cô gái bên cạnh đút, hừ lạnh.
- Tiện tay xem qua chút thôi. Đúng thật là mất hứng. Này, uống một ly chứ?
- Được, cạn ly.
Tần Hoài Đông cầm ly rượu lên uống hết một hơi. Lục Duy Thành chỉ ngồi nhìn hai người uống mà không nói gì. Bạch Phong nâng ly rượu tới trước mặt anh.
- Không uống cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-that-phong-luu/62388/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.