Ánh đèn vàng nhạt hắc sáng lên mặt sàn bóng loáng, ngọn đèn loáng thoáng như đàn đom đóm bay lượn nơi chân trời.
Trung tâm mua sắm khổng lồ ở nước A bao gồm ba tòa cao ốc tạo thành khu liên hợp cao cấp nhất, thiết kế đủ loại kiến trúc kinh điển khiến mọi nơi ở đây đều lộ rõ hơi thở cao quý của một trung tâm thương mại hiện đại.
Đáng tiếc, ngay lúc này Hạ Nhi lại không có tâm trạng để thưởng thức phong cảnh phồn hoa nơi đây.
Ánh mắt cô trầm tĩnh lướt từ khuôn mặt xinh đẹp đến nghẹt thở của nữ nhân đang đứng trước mặt, lướt qua bờ vai trắng mịn như ngọc, rồi theo khuôn ngực đẹp đang hít thở phập phồng, đường cong như ẩn như hiện khiến người ta khó có thể kiềm lòng được.
Bàn tay Hạ Nhi mảnh khảnh, như từng búp măng nhỏ nhắn xinh xắn, rực rỡ dưới ánh đèn chỉ cách Dung Lạc bởi một lớp áo. Dung Lạc không kìm lòng được mà giơ tay ra, chạm khẽ lên những ngón tay đang từng chút cài nút áo trên người mình, dường như động tác ấy có thể khiến Dung Lạc cảm nhận được sự tươi mát và mềm mại của đầu ngón tay cô.
Hạ Nhi nhíu mày, nheo mắt gằn giọng nói:
"Đứng yên đi."
Đôi mắt thâm thúy của Dung Lạc lúc này thoáng hiện lên ý bỡn cợt như có như không, khiến Hạ Nhi bất giác nổi lên một hồi tức giận.
Cô nhanh tay qua loa đại khái cài hết một lượt nút áo, thầm hít thật sâu để bản thân trấn tĩnh lại, nhẹ giọng nói:
"Dung tiểu thư! Xong rồi đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/485032/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.