Đêm tối, không gian vắng lặng vô cùng.
Hai cánh cửa sổ bị mở tung, gió đêm bên ngoài khẽ lùa vào, thổi mảnh rèm cửa bay lên nhè nhẹ trong không trung.
Kristy nhìn Hạ Nhi đứng trước mặt mình, giọng điệu lười biếng chê trách:
"Nữ nhân không có lương tâm. Xem đi, cô sống ở đây thoải mái biết bao. Xa hoa rực rỡ, tận hưởng khoái lạc, có một mỹ nhân như Dung Lạc ngày ngày ở bên cạnh bầu bạn. Cô ta xinh đẹp như thiên tiên, dung mạo quả thật kinh diễm không kém Khương Tình dù chỉ một phần, tài hoa cũng được xem là thiên tài trong thiên tài, gia thế hiển hách, nữ nhân như vậy mà là tiểu khả ái của cô, cho dù tính tình bạo ngược hung tàn thì cô cũng phải bao dung tha thứ cho cô ta, phải thông cảm cho cô ta, cho cô ta quan tâm ấm áp, dẫn cô ta nghênh đón một thế giới tốt đẹp, hạnh phúc mỹ mãn. Còn Khương Tình! Cô cứ để nữ nhân số khổ ấy lại cho tôi. Cô thấy thế nào?"
Hạ Nhi nhướng mày, vừa gặp lại người quen còn chưa kịp mừng rỡ, vì sao cô nghe cái giọng điệu này lại có cảm giác không thích hợp như thế nhỉ?
Nhìn vẻ mặt cười cợt của Kristy, Hạ Nhi trầm mặc, ánh sáng lạnh rơi vào giữa lông mày cô, thoáng như nhiễm lên một tầng sương lạnh, giọng điệu cũng lạnh như gió tuyết trong mùa đông khắc nghiệt:
"Cô đang nói nhảm cái gì vậy? Dung Lạc là cái thá gì? Bổn tiểu thư bị giam ở đây hơn một tháng rồi, chân vừa mới hồi phục liền tìm cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/485017/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.