Hoàng hôn nhuộm kín bầu trời. Đỏ rực cả một mảng phủ khắp từ xa về gần.
Hạ Nhi nhâm nhi ly cafe trong tay, đôi mắt hướng về phía ánh hoàng hôn ngoài cửa sổ, cả người có vẻ rất thoải mái.
Cho tới khi, có một bàn tay thò ra, kéo cô lại rất mạnh.
"Á!" Hạ Nhi hoảng hốt kêu lên một tiếng.
Vừa định quay lại thì nghe thấy một giọng nói từ trên đỉnh đầu vọng xuống:
"Xin lỗi.."
Ngay lúc này quanh quẩn bên chóp mũi Hạ Nhi là một hơi thở ấm áp và sạch sẽ, vô cùng quyến rũ.
Cả người cô vì giật mình mà run lên, cốc café trong tay cũng bay ra ngoài theo, cô giương mắt nhìn café từ trong cốc bắn ra, đổ xuống sàn, một chút nữa đã bắn lên chiếc sơ mi trắng của đối phương.
Trước mặt cô là một nữ nhân cao hơn cô cả cái đầu. Biểu cảm trên khuôn mặt đầu tiên là sửng sốt, có chút kinh ngạc.
Hạ Nhi cả người ngốc luôn.
Nữ nhân trước mắt lấy lại bình thản rất nhanh, khẽ cúi người chào cô bằng một nghi thức rất cung đình phương Tây:
"Mỹ nhân, tôi là Kristy."
Giọng nói vang lên rất nhẹ nhàng, mặc dù nghe kỹ có thể nhận ra tông giọng của người nước ngoài nhưng phát âm rất chuẩn.
Hạ Nhi hơi nhíu mày, khi lên tiếng giọng nói đã cực lãnh đạm:
"Tôi và cô hình như không hề quen biết nhau."
Nữ nhân trước mắt cô mang một vẻ đẹp của con lai, cộng thêm một chiều cao như người mẫu, dung mạo khiến người ta phải đảo điên, đôi mắt hoa đào hơi nhướng lên đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484979/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.