Đúng lúc này, Khương Ngọc gõ cửa bước vào.
Trước mặt Hạ Nhi là hình ảnh nữ nhân với mái tóc đỏ rượu cùng đôi đồng tử sâu hút, bộ suit thanh lịch càng tôn lên biểu diện sắc sảo lại vừa lạnh vừa ấm khắc đậm vào đáy mắt hổ phách của Hạ Nhi.
Hình tượng của Khương Ngọc trước giờ không quá mạnh mẽ và phong trần, sau một thời gian lại có chút thư sinh, thanh lịch, nho nhã vô cùng, nhưng vẫn lộ rõ nét đẹp từ tính quyến rũ, bại hoại đến cực điểm.
Vừa nhìn thấy Khương Ngọc bước vào, Hạ Nhi lập tức đứng bật dậy.
Làn da của cô vốn trắng hơn người bình thường một chút, lúc này lại giống như mạ lên một lớp ánh sáng mịn màng.
Vẻ mặt bình tĩnh nhìn không ra vui buồn, nhưng Khương Tình lại cảm thấy bây giờ cô hẳn đang rất tức giận.
Khương Tình không biết cô đang nghĩ gì, bèn giơ tay lên vuốt phẳng đôi mày hơi nhíu của cô:
"Bình tĩnh nào."
Hạ Nhi mím môi, cố ngăn lại dòng tâm trạng lan tràn của mình, gạt tay Khương Tình ra ngồi xuống, cuộn người trong một góc sofa, không nói gì.
Khương Ngọc nhìn vẻ mặt của Hạ Nhi, vừa bước vào phòng vừa cười khẽ hỏi:
"Tiểu công chúa đến sao?"
Hạ Nhi cười, nhưng nụ cười hơi lạnh:
"Bổn tiểu thư không được đến sao?"
Dứt lời, Hạ Nhi hỏi rành mạch từng chữ:
"Chị có biết tình trạng của Lương Hạ hiện giờ thế nào không?"
Sóng mắt Khương Ngọc chợt xao động.
Hai người chìm vào trầm mặc, bầu không khí tĩnh mịch.
Cuối cùng, Hạ Nhi là người phá vỡ nó, chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484952/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.