Hương Vũ lên máy bay trở về thành phố S sau một chuyến đi công tác dài hạn.
Ngồi yên vị trên ghế khoang hạng nhất, Hương Vũ nhìn ra ngoài cửa kính, bầu trời tuyệt đẹp bên nước M xa xôi vẫn không khiến đáy lòng cô vơi đi một phần của nỗi nhớ. Cho dù rời đi bao lâu, lòng vẫn hướng về thành phố ấy, lưu luyến thành phố ấy, thật ra chẳng qua vì ở nơi đó có một người cô yêu sâu sắc đến tận cốt tủy, một thời thanh xuân vội vã.
Hương Vũ nghĩ đến Bối Lạc, lại thầm tự hỏi không biết giờ này cô đang làm gì?
Ngay lúc này bỗng có một cô tiếp viên hàng không bước đến, cúi người xuống bắt chuyện với cô:
"Quý khách cần dùng cafe không ạ?"
Hương Vũ ngẩng đầu lên, sau đó chỉ mỉm cười lắc đầu, không trả lời.
Thấy Hương Vũ không đáp, cô nhân viên hơi thất vọng nhưng vẫn còn say đắm trong nụ cười khẽ khàng vừa rồi kia, nhẹ nhàng nói:
"Quý khách có cần tôi giúp gì không?"
Hương Vũ lúc này mới lạnh nhạt trả lời:
"Không cần, cảm ơn!"
Cô nhân viên đành rời đi.
Còn chưa tới giờ cất cánh, Hương Vũ rút di động ra xem, vẫn không có phản hồi của Bối Lạc.
Cô đã đợi cả một buổi tối, di động vẫn không ngừng kêu, vậy mà không cuộc nào là của Bối Lạc, toàn bộ đều liên quan đến công việc.
Ánh mắt Hương Vũ nhìn chăm chú chiếc di động có chút thờ ơ, sự bực bội nơi lồng ngực tự nhiên nảy sinh...
Hương Vũ cũng không biết từ lúc nào, Bối Lạc trở nên lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484948/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.