Ánh mắt của Bối Vy lúc này giống như lưỡi dao sốt sắng muốn dùng máu của Hạ Nhi để bái tế thần linh, bất kỳ lúc nào cũng muốn sẵn sàng nhào tới đâm cho cô một nhát.
Đối mặt với sự căm hận đó, Hạ Nhi lại rất bình thản.
Ánh mắt hổ phách liếc nhìn một chiếc vòng cổ trưng bày trong tủ kính, ngón tay thon dài trắng nõn biếng nhác gõ lên mặt kính, cô ra hiệu cho nhân viên đem chiếc vòng cổ tới.
Chiếc váy trên người cô có độ lớn nhỏ rộng chật vừa khít, khi Hạ Nhi hơi khom lưng, vòng eo thon gọn càng khiến người ta kích động, chỉ muốn tiến lên nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
"Em và tiểu Hạ khiến tôi phải chạy khắp nơi để tìm đấy." Phía sau bỗng từ tốn vang lên một câu.
Vốn dĩ sau câu nói bá đạo ngang ngược của cô, không gian yên tĩnh tới nỗi một cây kim rơi xuống đất cũng nghe được tiếng.
Ở đâu đột ngột bất thình lình xuất hiện một giọng nói quả thực làm người ta giật nảy mình.
Tay Hạ Nhi bất chợt run lên một cái, chiếc vòng cổ từ ngón tay trượt xuống.
Đúng vào lúc nó sắp trở về với những mảnh vụn thì một bàn tay đã nhanh gọn đỡ kịp.
Lúc này Hạ Nhi mới phản ứng lại, lúc lên tiếng giọng nói cũng trở nên chói tai:
"An Tranh à! Cậu làm vậy sẽ dọa chết người đó!"
Bàn tay trắng nõn của An Tranh đưa chiếc vòng cổ đến trước mặt cô, sau đó thả chiếc vòng xuống tay cô một cách cực kỳ thận trọng.
An Tranh cười khẽ, nhìn thấy Bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484939/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.