Hạ Nhi không nhớ nổi cô bị Khương Tình giày vò trong đêm này bao nhiêu lần, chỉ biết đến tận quá nửa đêm, cô vẫn không ngủ được, cứ lật qua lật lại, cơ thể mệt mỏi tột cùng nhưng tinh thần lại vô cùng phấn chấn.
Khương Tình nằm bên cạnh thở đều đều, có lẽ đã ngủ say rồi.
Cô không dám nhúc nhích nhiều, sợ quấy nhiễu giấc ngủ của Khương Tình, dù sao cả một ngày mệt như vậy, còn chuẩn bị một nghi thức cầu hôn lãng mạn kia, từng chữ được viết trên bong bóng, cô liếc mắt đã biết là do một tay Khương Tình viết ra.
Nữ nhân này ở sau lưng cô âm thầm làm nhiều thứ như vậy, thật sự khiến cô vô cùng cảm động.
Hạ Nhi nghiêng người qua, tay và chân lại gác lên người Khương Tình.
Khương Tình vẫn thở đều đều, bàn tay tiện thể ôm cô chặt hơn một chút.
Cứ như vậy, hai người quấn lấy nhau, chỉ còn tiếng thở đan cài.
Đêm rất yên ắng, trong phòng càng yên ắng hơn, chỉ nghe được tiếng kim đồng hồ đang nhảy trên đầu giường từng tiếng rất khẽ.
Chẳng biết đã qua bao lâu, Hạ Nhi lại ngẩng đầu lên, thở dài nặng nề:
"Vẫn không ngủ được, phải làm sao đây?"
Bên cạnh cô, Khương Tình chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt nâu sẫm nhìn cô trong bóng tối có phần phiền muộn.
Khương Tình cười khẽ thì thầm:
"Vậy thì kiếm việc làm nhé."
"Việc gì?" Hạ Nhi chống tay lên gối, tựa cằm mình lên tay thấp giọng: "Giờ này là nửa đêm rồi đấy. Em đâu phải người cuồng công việc như chị."
Khương Tình bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484838/chuong-217.html