Bệnh viện X.
Khi chiếc xe dừng tại cổng lớn, Hạ Nhi bước xuống liền trông thấy Hàn Tịch đứng trước một đám người.
Hàn Tịch giống như mặt trăng đứng giữa các vì sao, thần sắc lạnh nhạt không biểu lộ cảm xúc, nhìn thấy cô, nụ cười bên khóe miệng hiện lên chút ôn nhu, rồi cũng chậm rãi đi tới.
Hạ Nhi nhìn chằm chằm Hàn Tịch trong bộ vest thẳng thớm, trong đầu chợt hiện ra những năm tháng vui vẻ trước đây.
Đã từng bên nhau không chút câu nệ, nhưng lúc này ngay cả nụ cười trên khuôn mặt kia cũng nhuốm vài phần khách khí, trong đôi mắt nâu nhạt xinh đẹp là sự sắc bén lãnh đạm.
Hàn Tịch bình thản bước đến trước mặt cô, khẽ khom người:
"Hạ tiểu thư."
Hạ Nhi nhíu nhẹ mày, những tia sáng trong veo di chuyển trong mắt cô, khiến những người xung quanh nhìn đến ngẩn người.
Cô đảo mắt quanh một lượt, nhìn Dung Lạc cùng Khương Tình đã xuống xe đứng bên cạnh trầm mặc không nói, rồi quay sang Hàn Tịch, thấp giọng mở miệng:
"Tôi nghĩ mình đã nói rõ với cô chuyện không trở về Trầm thị rồi đúng không?"
Ánh trăng rơi xuống mấy lọn tóc lòa xòa trước trán cô, ánh sáng dịu nhẹ, khiến những tia sáng trong đôi mắt hổ phách cũng trở nên rực rỡ như không nhuốm bụi trần.
Hàn Tịch nhìn mà hơi ngơ ngẩn, vội vàng hạ tầm mắt xuống, thấp giọng:
"Hạ tiểu thư, Trầm chủ tịch đã đồng ý thoả hiệp chuyện Khương gia..."
"Trầm gia muốn huỷ hôn ước sao?"
Dung Lạc nhìn Hàn Tịch, ánh mắt xanh biếc lúc này lại như ánh lửa bị vùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484832/chuong-211.html