Cả người cô ta đỏ rực như ngọn lửa, càng tôn lên sự nhiệt tình quyến rũ, có điều cổ áo bộ lễ phục của cô ta quá trễ, tựa hồ bộ váy trên người mặc lên vì cố tình muốn câu dẫn ai đó.
Hạ Nhi liếc mắt nhìn Khương Tình.
Nếu Bối Lạc đứng bên cạnh Khương Tình, với chiều cao áp đảo người khác, chỉ cần Khương Tình hơi liếc mắt là sẽ nhìn thấy một khoảng 'no đầy căng tràn' kia.
Ánh sáng mê hoặc trong đôi mắt Hạ Nhi lại càng nồng đậm hơn.
Cô từng bước tiến đến, gần như là áp sát Bối Lạc, nhẹ giọng:
"Cảm ơn Bối Lạc tiểu thư đã nhắc nhở. Tôi tự biết bản thân cần phải làm gì. Về phần Dung Tổng. Tôi sẽ cúi đầu tạ lỗi với cô ấy. Tình cảm không cưỡng ép được. Cô nói xem có phải không?"
Nếu nghĩ cô sẽ mặc kệ cho con yêu tinh này õng ẹo trước mặt nữ nhân của mình thì quả là một sai lầm.
Cô rất ghét Bối Lạc.
Thậm chí cô chỉ muốn xé nát cái gương mặt giả dối này của cô ta.
Bối Lạc âm thầm cuộn chặt tay lại, nỗi đau bí bách trong tim trở thành một nỗi chua xót, dấy lên là một cơn ghen tuông ngập trời khi cô ta nhìn thấy Khương Tình vì Hạ Nhi mà làm đến mức này.
Bất chấp tính mạng, còn cầu hôn.
Bối Lạc vô cùng đố kỵ, điên cuồng đố kỵ.
Cô ta chưa bao giờ muốn giết chết một người, bằm vằm một người thành nghìn mảnh như lúc này.
Suy nghĩ này của cô ta nếu Hạ Nhi biết được, nhất định sẽ cảm thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484828/chuong-207.html