Ánh đèn sáng rực dưới bầu trời đêm, ánh sáng của đài phun nước đan cài vào những lớp sóng gợn, vụn sáng nhỏ yếu ớt bao bọc quanh nữ nhân ôn nhuận tao nhã, cho dù không có ý quyến rũ thì cũng đầy mê hoặc.
Chiếc sơ mi trắng trên người Khương Tình bị chiếu vào lại càng bừng sáng hơn, gần như chói mắt, làm khuôn mặt nữ nhân vốn dĩ tái nhợt không chút huyết sắc càng trở nên trong suốt lạ thường.
Khương Tình chậm rãi bước vào, tia sáng từ ánh đèn sân khấu đi qua đi lại trên sườn mặt tuyệt mỹ.
Cổ tay đeo một chiếc đồng hồ đơn giản, khi hơi cử động, ánh sáng trên mặt đồng hồ sẽ phản chiếu lên họng súng đen ngòm lạnh buốt đang yên vị trên bàn tay trắng nõn, khuôn mặt lãnh đạm nhưng sự tàn bạo nổi bật và khác biệt ấy khiến toàn bộ người trong hội trường vô cùng khiếp đảm.
Một vệ sĩ từ bên tay phải lao đến, Khương Tình thản nhiên đưa tay lên.
Chỉ nghe 'đoàng' một tiếng nổ súng rầm trời, vệ sĩ ngã xuống bất động.
Đám đông hỗn loạn, không ít người không kiềm được hét ầm ĩ.
Ánh sáng loé lên từ họng súng vô cùng tuyệt đẹp, trải dài thành những đốm nhỏ hắt xuống cửa kính hội trường, sau đó lại vỡ tung và tản ra xung quanh.
Thời gian dường như ngưng đọng,
Cái cổ trắng như tuyết, ánh mắt vô cùng lãnh đạm, tia sáng hắt lên người Khương Tình nhàn nhạt, không thể tan đi.
Khương Tình nhìn lên sân khấu nơi Hạ Nhi đang đứng, tay còn lại giơ về phía cô, vô số những giọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-tieu-thu-hom-nay-co-nam-tren-khong/484826/chuong-205.html